• 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

Sự trớ trêu của số phận [Phần 2]


Ấn +1 Để Load trang nhanh hơn


- Ai bảo mày thế ? có chắc không ?
- Chắc,ông già em vừa gọi em ra bảo xong,ông già ở nhà thì thấy ông già Tùng cứt chạy sang bảo thế ,ông già em hoảng quá,sợ anh đi cùng với nó lên chạy lên bảo em lên lớp anh xem thế nào . ( nhà Tùng cứt và nhà ông cậu tôi gần nhau,quán cầm đồ nhà nó cũng có vốn của ông Minh nhà tôi )
- Thế mày chờ tao một tý.
Tôi vào lớp xin phép cô giáo về vì nhà có việc,vừa thu xếp sách vở tôi vừa bảo em :
- Tý em đi với anh Giang về nhé,thằng Tùng vừa bị bọn nó chém đang ở viện,anh pahir về xem thế nào.
Thu xếp xách vở bỏ vào cặp.sờ thấy cái côn vẫn nằm dưới đáy cặp,tôi vụt chạy theo Long Vân và Huy Minh. Ba chúng tôi phi ngay vào viện,vào phòng cấp cứu thấy ông già Tùng cứt và ông cậu tôi đang ở đấy :
- Chú ,cậu ,Tùng nó sao rồi ạ ?
- Dính 3 phát ,2 phát vào đùi với một phát vào lưng .Nó đi với một thằng xuống lấy tiền,bị bọn nó đuổi chém,nó leo lên xe máy phi được gần lên đến nhà thì ngất ra,may mà lúc đấy không có cái ô tô nào. Bây giờ nó đang phải truyền máu,lấy máu thằng Hiếu truyền cho nó.
Thằng Huy bất ngờ chen vào :
- Thế chú và bố định giải quyết vụ này thế nào ?
Mắt Huy Minh lúc đấy long lên song sọc,tôi biết nó sãn sang đốt cái nhà vừa chém thằng cứt. Tôi ,nó ,Tùng cứt và Long Vân than với nhau còn hơn anh em ruột,hơn nữa chưa bao giờ thằng nào trong chúng tôi bị động chạm gì cả,nên nó điên tiết cũng phải,chỉ vì ở đây có bố nó và ông già Tùng cứt nên nó cũng phải hỏi cho phải phép.
Ông già thằng cứt chậm rãi nói :
- Kiểu gì cũng phải xử lí bọn này,tiền không lấy được là một chuyện,nhưng nó dám chơi thằng Tùng thì chứng tỏ bọn này ăn gan hùm rồi. ( ông già thằng cứt cũng cai than cùng ông Minh nhà tôi,khá máu mặt,còn quán cầm đồ là vợ làm,ông già thằng cứt và ông Minh cậu tôi là chỗ sống chết với nhau)
Cậu tôi nhẹ nhàng nói :
- Bây giờ chuyện đã xảy ra rồi,anh cứ ở đây chăm sóc nó. Còn thằng Tùng nó là con anh,hơn nữa lại là bạn than thằng béo,em coi nó như thằng béo. Việc này anh cứ để em giải quyết.Em mà không làm việc này ra nhẽ thì em không phải thằng Minh nữa. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
- Được,có lời này của chú là anh yên tâm rồi.
- Vâng thế em về luôn. Anh ở lại có gì gọi ngay cho em nhé
3 thằng tôi đi theo cậu tôi về nhà,lúc về đã thấy hơn 20 thằng đang đứng ở trước nhà cậu tôi rồi,lúc sau lại thấy hơn chục thằng nữa bê 2 cái bao tải dứa đến,hơn chục thằng mới đến là đàn em của ông Hiếu,còn 2 cái bao tải kia đựng đầy kiếm và phớ. Ông Minh quay sang bảo tôi :
- Thằng béo ở nhà đi,có gì vào viện với chú Hoàng
- Sao cháu lại ở nhà ?
- Mẹ mày suốt ngày nói với cậu,là muốn mày học hành tử tế,thi đại học,không muốn mày dính vào ba cái trò đánh đấm này
- Nhưng đây là thằng Tùng bạn cháu,hơn nữa có ai biết cái nhà kia đâu,phải cháu đi mới được chứ
Đuối lý,cậu tôi đành cho tôi đi,4 cậu cháu tôi gồm cậu tôi tôi,Huy và Long Vân lên một ô tô,còn khoảng 15 thằng lên 2 chiếc ô tô 7 chỗ,số còn lại đi xe máy. Tất cả rồng rắn đi xuống nhà thằng cắt tóc . Trên xe ,Long Vân hỏi cậu tôi :
- Anh à,bọn nó chơi thằng Tùng thế này,chắc có ai đứng sau.
- Uh,tao cũng đang sợ thế,thôi cứ xuống xem thế nào đã. Nếu chơi nhau thì cứ tới bến,tội vạ tao chịu hết. Mà thằng béo với thằng Huy có đồ chưa?
Cậu Minh không hỏi Long Vân vì hắn có một hanh đao mà trước đây hắn mua ở Móng Cái về,vừa nãy đi hắn đã xách theo. Tôi thì đã có cái côn rồi,thằng Huy cũng đã rút một thanh phớ từ cái bao tải vừa nãy. Cậu tôi đưa cho tôi một cái lê sáng loáng:
- Béo câm lấy cái này,đề phòng có gì mang ra mà dùng. Thằng béo với thằng Huy cứ đứng ngoài đã,để tao với thằng Long cùng bọn kia vào trước,đề phòng chúng nó đánh úp. Mấy thằng cẩn thận đấy
Đền nhà thằng cắt tóc,chúng tôi nhảy ngay xuống,thấy ở chỗ nhà thằng kia cũng lố nhố một bọn đầu xanh đầu đỏ cầm gậy ,cậu Minh nhảy xuống ,hét lên : “ chém chết mẹ chúng nó đi”.Cậu Minh,Long Vân lao lên đầu tiên,bọn kia có khoảng hơn chục thằng cũng lao vào,hỗn chiến xảy ra lập tức. Rút cây côn ở thắt lưng ra tôi cũng lao vào,cây côn bằng gỗ lim thằng cứt mua cho tôi,dạy tôi những đường côn cơ bản,hôm nay tôi dùng chính nó để trả thù cho thằng bạn tôi. Tuy lao vào vòng chiến rất nhanh nhưng chỉ thoáng qua tôi nhận ra bọn này rất trẻ,có lẽ chỉ tầm tuổi tôi,hơn nữa lại không có thằng nào tôi biết,không biết bọn này ở đâu đến và chúng nó dựa hơi ai. Cú vụt đầu tiên của tôi trúng ngay cằm một thằng đầu đỏ lòm,nó bật ngửa ra đằng sau tung ra 2-3 cái răng. Thằng đằng sau nó cầm kiếm lao ngay vào tôi,tôi nhảy lùi lại những phát chém của nó vẫn rạch một đường ở đầu gối tôi,Dường như không còn cả biết đau,tôi nhảy lên bổ thẳng côn vào đầu nó. Nó lách đầu ra né được nhưng bị ăn phát côn đó vào vai phải,cánh tay nó lập tức buông thong và tuột kiếm ra. Trận chiến nhanh chóng chấm dứt với sự thắng thế của chúng tôi,bọn kia bò lê bò càng trên đất,bên chúng tôi thì gần như không ai bị làm sao cả. Sự áp đảo về mặt số lượng đã giúp chúng tôi rất nhanh chóng thiết lập trật tự ở đó. Cậu Minh cao giọng bảo mấy thằng đàn em :
- Chúng mày dong tất cả bọn nó vào trong nhà tao hỏi.
Vào nhà , thằng cắt tóc chủ nhà đang đứng run như cầy sấy,nhìn thấy chúng tôi bước vào,nó quỳ xuống bám chân ông Minh :
- Em lạy các anh,các anh tha cho em,bọn em trot dại
- Chúng mày được ai chống lưng,nói ra không tao xin mỗi thằng một cái gân chân.
- Em lạy anh,bọn em không được ai chống lưng cả,đây là mấy thằng cháu em,chúng nó nghe em kể chuyện nên đến đấy,chúng nó trẻ con không biết các anh,mong các anh tha cho
Long Vân lạnh lung nhìn khắp một lượt:
- Sáng nay thằng nào chém thằng em tao ?
Không thằng nào cất tiếng, Long Vân mắt long song sọc :
- Đm chúng mày câm hết rồi à,tao đến đếm 3 mà không thằng nào khai thì tao xin mỗi thằng một ngón tay cái.
- Xin ngón tay làm đéo gì,anh cứ cắt hết gân chân chúng nó,xem sau này chúng nó lấy cái đéo gì mà đổ vào mồm- vừa nói Huy Minh vừa kéo thằng ở gần nhất ,lấy đầu gối đè vào gáy nó,rồi nó rút con dao găm ở đai quần tôi,đưa con dao sáng loáng về phái chân thằng kia.Thằng bé thấy thế vùng dậy định chạy,sẵn đắng gần đó tôi rút côn vụt mạnh vào mạng sườn nó làm nso gục xuống,máu rỉ ra ở khóe miệng. Chứng kiến hành động của tôi,bọn nó hiểu là rất có thể bọn tôi sẽ làm thật,thằng cắt tóc run rẩy đứng lên :
- Sáng …sáng này,là em … em chém…chém.
-ĐCMM, ông Minh gầm lên,lao vào đánh thằng cắt tóc tới tấp,tôi cùng với Long Vân cũng phi vào,thi nhau chơi thằng bé,ông Minh giật lấy cái côn trong tay tôi,đập liên tiếp vào tay thằng kia,mồm vừa nói:
- Dùng tay cắt tóc để chém người này,này ,này – tay thằng cắt tóc nát bươm,nhoe nhoét máu. ĐM,để sau này xem mày có chém được ai nữa không?
Đúng lúc đấy thì có tiếng ô tô phan kít ở ngaoif đường,quay ra chúng tôi thấy chú Hoàng và ông Hiếu nhảy ra khỏi xe. Nhìn thấy chú Hoàng xuống ,tôi rất muốn hỏi tình hình thằng cứt,nhưng do đang trước mặt bọn kia nên tôi không muốn nói,hơn nữa hai bố con đã xuống đây chứng tỏ thằng cứt cũng ổn rồi . Ông cậu thôi nhìn thấy ông Hoàng liền bảo bọn tôi,chúng mày đưa bọn nó ra ngoài,tùy ý xử lí,để thằng cắt tóc lại,tao với chú Hoàng có chút chuyện người lớn muốn nói với thằng này.
Tôi xách cái côn rồi cùng bọn đàn em đi ra ngoài hết,lúc ra thì thấy người dân đang xúm đông xúm đỏ ở ngoài. Nhìn thấy bọn tôi cầm côn cầm kiếm đi ra,đa phần mọi ngời giải tán hết,chỉ còn vài ba người đứng ngó nghiêng. Long Vân mượn một thằng cái xe máy,rồi kẹp 3 đèo tôi với Huy Minh về bệnh viện. Lúc tôi vào viện thì thấy mẹ thằng cứt với em đang ở đó. Em chạy ra phia tôi,tôi hỏi luôn :
- Thằng Tùng sao rồi ?
- Tùng được anh Hiếu truyền máu đã qua nguy hiểm rồi,j chi tĩnh dưỡng thôi
Mấy an hem tôi thở phào,tôi quay sang em :
- Em vào đây lúc nào ? sao biết đường mà vào ?
- Anh Giang đưa em vào,anh ấy bảo lúc nãy anh Long bảo anh ấy là Tùng nó nằm đây.
- Uh
Quay sang mẹ thằng cứt, Long Vân bảo :
- Mọi chuyên an hem cháu đã giải quyết xong rồi cô ạ,hay có cứ về nghỉ đi,để bọn cháu ở lại trông em nó cho
- Thôi,cô cảm ơn mấy đứa,về nhà sao cô yên tâm được,mấy đứa về đi. Nói đi nói lại mãi rồi thì cô cũng đồng ý để bọn tôi trông . Long Vân lấy xe đưa cô về.
Vào trong phong thì thấy thằng cứt vẫn đang ngủ,bọn tôi lại nhẹ nhàng đi ra.



Lúc bọn tôi đi ra cũng là lúc Long Vân quay lại bệnh viện,mấy phút sau thì thấy cậu tôi,chú Hoàng cùng 6-7 thằng nữa đi vào. Bọn tôi chạy ra thong báo tình hình,Huy Minh vội hỏi :
- Tình hình dưới kia thế nào bố ?
- Xong rồi.
Cậu Minh nói gọn lỏn,ông cậu tôi ít lời,nói thế tức là mọi thứ đã giải quyết xong,không ý kiến. Huy Minh biết thế,nhưng nghe vẻ nó vẫn tò mò và ấm ức . Cậu tôi quay ra bảo bọn đàn em quay về,trong viện còn lại cậu cháu tôi,Long Vân,Huy Minh,chú Hoàng và em. Long Vân tuy là đàn em của cậu tôi nhưng hắn là đệ tử ruột nên mọi người coi hắn như người nhà. 3 năm trước,khi còn học lớp 10 hắn đã đi theo cậu tôi làm than,hắn đã từng đỡ cho cậu tôi một nhát kiếm,sau ca phẫu thuật thập tử nhất sinh,hắn đã thaots chết. Từ đó cậu tôi coi hắn như người nhà,cậu tôi bảo bọn đàn em thì mọi người đều hiểu là trừ hắn ra. Tôi xin phép mọi người đưa em về. Trên đường đi em bảo :
- Hôm nay lúc anh xuống đó em sợ quá,lần sau anh đừng đi như thế nữa nhé
- Thì anh cũng có muốn thế đâu,cơ bản bọn nó dám chơi thằng Tùng nên anh mới phải thế.
- Thì em cũng biết thế nên em mới nói vậy,chứ anh mà đánh nhau linh tinh là em bỏ anh đấy
- Úi,anh biết rồi. À mà cuối tuần nhà em có đám cưới nhỉ ?
- Vâng,mà mai thứ 6 ngày kia thứ 7 rồi đấy,hôm đấy anh nhớ xuống nhé.
- Uh ,anh biết rồi
Sáng hôm sau đi học,cả lũ con trai quấn lấy tôi để hỏi chuyện hôm qua,tôi gạt đi,bảo có gì đâu. Tôi ít khi nói về mấy chuyện đánh đấm với bọn ở lớp,vì lớp tôi toàn bọn mọt sách,nói ra chẳng may đến tai thầy cố giáo nhức đầu lắm.
Trưa thứ 7 học xong tôi xuống nhà em lo dựng rạp,lúc tôi xuống thì cả nhà đang ăn cơm. Cũng đã quen nên tôi ngồi ăn cùng mâm mấy thanh niên anh họ em luôn,vừa ăn vừa cười nói rôm rả lắm. Tự nhiên tôi thấy nhột nhột,mâm bên cạnh có một bà chị cứ thỉnh thoảng lại nhìn trộm mình. Nói thực là tôi khá xấu trai,nên chuyện con gái nhìn trộm thì chỉ là mặt tôi có vết nhọ hoặc bà chị ấy lác thôi . Đến lúc ăn xong,tôi ra hỏi em :
- Bà kia là bà nào thế ?
- Bà chị họ em ? Sao anh ?
- Ko sao,chỉ là anh cảm tưởng lúc ăn cơm bà ấy cứ hay nhìn trộm anh sao ấy
- Hứ,làm như mình đẹp trai lắm ấy.
Nói xong em cười phá lên rồi đi vào nhà,bỏ lại tôi với nỗi băn khăn chưa được giải đáp. Ăn uống xong tôi cùng mấy ông thanh niên lao vào dựng rạp rồi kê bàn ghế chuẩn bị. Trong lúc tôi làm tôi luôn cảm thấy ánh mắt của bà chị kia thỉnh thoảng lại nhìn mình,toi thì chắc chắn không quen bà chị này,vì thật sự tôi nhớ tên rất kém nhưng mặt lại nhớ rất lâu,bà này thi lạ hoắc lạ howu. Lúc sau mải việc tôi cũng quên đi. Tôi đang kê bàn ghế thì thấy mấy anh thanh niên xôn xao,lon ton ra xem thì thấy bảo là cái ông chuyên làm cái cổng từ lá dừa hôm nay không đến được,mấy ông đang xôn xao vì ông nào cũng tự nhận là mình làm đúng. Đang bất phân thắng bại thì tôi nhớ ra trước đây ở đám cưới bà chị tôi,Long Vân đã từng làm một cái cổng cưới khá đẹp. Tôi bảo các ông ấy chờ tý rồi tức tốc lấy xe đóng về nhà Long Vân. Vừa đi tôi vừa tính xem nếu hắn không có nhà thì sẽ tìm hắn ở đâu,chứ cái bố này họa hoằn lắm mới có buổi chiều hắn ở nhà. Nhân bảo như thần bảo,xuống đến nơi thì thấy ông già hắn bảo hắn 2-3 hôm nay chưa về. Lên nhà cậu tôi hỏi thì mợ tôi bảo là lão ấy với thằng Huy đang đi lấy tiền,tý nữa về. Tôi vào nhà ngồi uống nước chè,vừa đi chén nước lên thì nghe thấy tiếng pô xe ầm ĩ “hai ông con giời về rồi đây”. Vào nhà ,Long Vân thì vào đưa tiền mợ,thằng Huy bảo tôi :
- Anh không vào viện à ?
- Đêm qua tao trông ở đấy rồi,hôm nay nhà cái Hằng có đám cưới,nên tao xuống giúp.
- Thế sao còn ngồi đây ? xuống đi còn gì nữa.
- Tao lên nhờ ông Long xuống làm hộ cái cổng cưới,mày có làm gì không xuống luôn cho vui.
- Thôi,tý em vào viên với thằng cứt,anh vói ông Long đi đi.
Đúng lúc đấy Long Vân cũng đi ra,nghe xong hắn hỏi :
- Thế xong có được cái gì không ?
- He,xong mai kiểu gì trả được bữa cỗ,mà tối nay kiểu gì chả có hội chắn,xuống an hem mình chéo cánh.
- À được,tao đi là vì tối đánh chắn nhé,chứ ham hố gì bữa ăn,he
Có Long Vân,tiến độ nhanh trông thấy,ngồi nhìn hắn làm,chắc ít người nghĩ đôi tay thoăn thoắt khéo léo kia đã từng chém cụt tay vài thằng trong những trận tranh chấp bãi than trước đây. Suốt buổi chiều hôm đấy,tôi và Long Vân cùng mọi người nhà em chuẩn bị cho đám cưới. Và cả buổi chiều hôm đấy cũng như đến tận ngày hôm sau,tôi vẫn không thể giải thích được ánh mắt kì lạ mà bà chị em dành cho tôi.
Sáng hôm sau là chủ nhật,tôi ở nhà em ăn đám cưới . Xong xuôi tôi với Long Vân đi về. 2 thằng tôi xuống viện thì đã thấy y tá bảo thằng cứt sagns nay về rồi. 2 thằng phi về nhà nó thì đã thấy nó đang ngồi hút thuốc với Huy Minh và ông Hiếu trước cửa rồi. Xuống xe,Long Vân nhăn nhở đi vào :
- Xin chào anh hung !
Cả bọn phá ra cười,lúc đấy thấy chú Hoàng đi ra
- À,2 thằng mày đây rồi,tối nay ở đây ăn cơm mừng thằng Tùng tai qua nạn khỏi nhé.
- Vâng,bọn cháu biết rồi chú.
Tối hôm đấy là một trận say túy lúy của mấy thằng chúng tôi. Sáng hôm sau lúc dậy tôi khát khổ cổ,làm vội cốc to nước rồi thay quần áo xuống đón em đi học. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Đến nhà em ,tôi thấy em đã đứng ở cổng chờ từ lúc nào,tôi bảo :
- Nhớ anh đến thế cơ à ? chờ ở đây từ chiều qua hay từ đêm thế ?
Em chỉ cười nhẹ,không nói gì. Cả ngày hôm đo,tôi hỏi gì em cũng chỉ trả lời nhát gừng. Tôi nghĩ em mệt do phục vụ đám cưới nên cũng không đêỷ ý lắm. Mãi cho đến lúc đi học về,em có vẻ muốn nói chuyện gì đó với tôi nhưng cứ ngập ngừng mãi,tôi bảo :
- Em vào nhà đi ,nếu mệt tối ngủ sớm đi,đừng học khuya quá.
- Vâng,anh về đi.
- Uh anh về
- À khoan đã em bảo này
- Gì?
Ngập ngừng một lúc rồi em bảo :
- Từ mai anh không phải xuống đón em nữa nhé.
Tôi giật minh,tưởng mình nghe nhầm :
- Sao lại thế hả em ?
- Có lẽ mình chia tay nhau anh ạ !


Tôi gần như không dám tin vào tai mình, toi hỏi:
- Sao lại thế? Có chuyện gì à?
- Ko ,em chỉ muốn anh và em chia tay một hời gian để tập trung cho việc ôn thi đại học thôi
- Sao lại vo lí thế? Thời gian vừa qua anh và em yêu nhau nhưng đâu có sao nhãng việc học,bây giờ em đưa lí do đó là thế nào ? nói cho anh biết đi,có chuyện gì để a xem? Hay là em ko yêu anh nữa?
- Ko ko,em yêu anh mà.
- Thế thì tại sao ?
- Thôi anh về đi 
Nói xong em chạy vụt vào nhà.
- Ơ kìa ,Hằng Hằng …
Tôi đứng bần thần ở cửa nhà em một lúc,thật sự không hiểu chuyện gì xảy ra. Đầu óc tôi rối bời,tôi gần như chẳng biết làm thế nào cả. Tôi quay xe đi về mà không định hướng được là đang đi đâu. Hàng trăm câu hỏi bật ra trong đầu tôi mà tôi chẳng chả lời được câu nào cả.Mải suy nghĩ tôi đi quá khỏi đường rẽ vào nhà tôi,rẽ vào quán ven đường mua bao thuốc,tôi lượn ra biển. Lâu lắm rồi tôi mới lại hút thuốc,cũng lâu lắm rồi tôi mới lại ra biển một mình. Đối mặt với biển cả mênh mông,tự nhiên ta thấy mình thật nhỏ bé. Gió thổi vào mát rượi,tôi ngồi trên một bờ đá,chấm hết điếu này đến điếu khác. Hút gần hết bao thuốc,tôi quyết định gọi điện thoại cho em,trước giờ tôi muốn cái gì cũng phải rõ rang,nhất là những chuyện như thế này.
Tút……tút……….tút………
- A lô ạ
- Em à.
Lần đầu tiên tôi không bắt đầu bằng câu ngoan nhỉ
- ……….Anh à,có chuyện gì ko?
- Anh muốn em giải thích rõ rang chuyện hôm nay em nói với anh,mọi thứ là như thế nào ?
- Sáng mai anh xuống đây sớm sớm chút,anh sẽ hiểu.
Cả ngày hôm đó tôi chẳng làm được việc gì ,hết đứng lại ngồi. Đầu tôi hiện ra hàng chục giả thuyết,bất ngờ tôi nghĩ đến bà chị nhà em hôm trước,chắc là tại bà ấy rồi. Nhưng vắt óc suiy nghĩ tôi cũng không thể nhớ ra bà ấy,cũng như không thể thấy nét gì quen quen ở khuôn mặt đó,chắc chắn đó là lần đầu tiên tôi gặp bà ấy. 
Tối ăn cơm,tôi cố nuốt lưng bát cơm rồi uể oải đứng dậy,mẹ tôi hỏi :
- Ốm à con ? sao ăn ít thế ?
- Dạ không ạ,con thấy người hơi mệt mệt thôi.
- Thế có uống thuốc không ? mẹ bảo bác Doãn đi mua ( bác Doãn là bác giúp việc nhà tôi)
- Dạ thôi mẹ,tối nay mẹ cho con xuống nhà thằng Tùng chơi rồi ngủ lại mai con đi học luôn. Mấy hôm nay đi học thêm nhiều con mệt quá.
- Uh cũng được,cố gắng học mà thi đại học,sau này có bằng cấp làm gì cũng dễ. Như mấy cậu mày làm than thì cũng có tiền đấy,nhưng nguy hiểm và bấp bênh lắm con ạ. 
- Vâng con biết rồi mẹ. Con đi luôn mẹ à.
- Uh,xuống đấy rồi gọi về nhà cho mẹ nhé.
- Vâng con chào mẹ.
Tôi lên nhà thu dọn sách vở rồi đi xuống nhà thằng cứt. Xuống thì thấy ông Hiếu đang xem một cái xe Wave cờ của một thằng học dưới tôi một khóa ở trường cấp 3. Nhìn thấy tôi thằng bé nhe răng ra cười,thằng này cũng hay ngôi uống nước ở cổng trường cấp 3 nên tôi và nó cũng có biết nhau : -
- Anh đi đâu đấy ? cũng vào cắm à ? – nó mở lời trước
- À không,đây là nhà thằng bạn anh,anh xuống đấy chơi thôi.
Ông Hiếu thấy thế quay sang hỏi tôi 
- Bạn mày à ?
- À,thằng em học dưới 1 khóa ở trường ấy mà. Anh xem cắm cho nó được giá tý.
Ông Hiếu thấy thế quay ra bảo thằng kia :
- Mày quen thằng béo thì anh cắm cho mày hết giá 5 triệu.
- Vâng thế anh cho em cắm,- rồi nó quay sang tôi – Em cám ơn anh nhé,có gì hôm nào an hem mình đi café.
- Thôi chú khách sáo quá,mai lên trường chú mời anh điếu thuốc là được rồi. Mà sao có việc gì mà phải cắm xe thế ?
- Em có mấy thăng bạn em đang ở trên X xuống chơi ( X là chỗ cách nhà tôi khoảng chục cây),nên cắm xe tối đi cho nó tự tin ấy mà.Giờ anh làm gì không đi uống rượu với bọn em cho vui
- À thôi,chú cứ đi đi,anh cũng đang có tý việc ( đm đang bực mình thì lại gặp thằng lắm mồm,biết thế lúc đầu đéo giúp nó thì phải)
Tôi đi vào trong nhà thì thấy thằng cứt chạy ra :
- Mày vào gọi cho cái Hằng kìa.
- Sao ?
- Bà già mày vừa gọi lên hỏi mày lên đây chưa,rồi bảo là điện cho cái Hằng đấy,nó vừa gọi đến nhà mày.
- Thế à ?
Tôi chạy như ma đuổi lên phòng thằng cứt,vồ lấy cái điện thoại bấm số. 
- A lô
- Cháu chào bác ạ. Cháu béo đây bác ạ. Bác cho cháu gặp Hằng với ạ.
- À béo à,bác bảo này,bây giờ cháu có xuống nhà bác một lúc được không ?
Khá bất ngờ nhưng tôi vẫn bảo:
- Dạ được bác à. Khoảng 15 phút nữa cháu xuống ạ
- Uh, thế nhé.
- Vâng cháu chào bác ạ
- Uh bác chào cháu.
Quay ra ngoài lấy xe,thằng cứt giữ tôi lại:
- Có chuyện gì không cu?
Tôi kể vắn tắt cho nó,nó bảo:
- Có cần tao đi với mày không?
- Thôi khỏi,ở nhà tý tao về. Hôm nay tao bảo mẹ tao ngủ ở nhà mày,nếu mẹ tao gọi thì bảo ông già mày nói với mẹ tao một câu nhé.
- Uh được rồi đi đi,có gì thì cũng về đây đã nhé.
- Uh tao biết rồi
Đi xuống nhà em,ngập ngừng một lúc tôi mới dám bấm chuông. Khác với mọi lần,lần này người mở cửa là mẹ em. Nhìn thấy tôi,mẹ em bảo : 
- Béo à cháu, vào nhà đi.
- Vâng cháu chào bác ạ.
Tôi bước vào phong khách thì thấy bố em và bà chị hôm nọ đang ngồi đấy. ĐM,y như rằng là liên quan đến cái con này. Tôi vào chào hỏi nghiêm chỉnh rồi ngồi xuống ghế. Sau vài ba câu xã giao ban đầu,bố em nói với tôi : 
- Béo này,bác biết là cháu và Hằng có tình cảm với nhau. Bác và bác gái không hề phản đối,vì 2 bác cũng yêu nhau từ khi học phổ thong. Tuy nhiên bác muốn nói với cháu là tốt nhất 2 cháu nên tạm dừng chuyện tình cảm lại để dòn sức cho việc thi đại học,sau đó có gì thì tính tiếp. Chuyện này thì bác định nói với mẹ cháu,nhưng Hằng nó can vì mẹ cháu rất phản đối chuyện cháu yêu khi đang học phổ thông.
Tôi hiểu ra là nếu như tôi không đồng ý xa em,bố em sẽ gọi cho bà già tôi.
Vẫn hết sức bình tinh,tôi nói : 
- Vâng cháu hiểu. Nhưng bác có thể cho cháu biết lí do bác phản đối cháu và Hằng yêu nhau không ạ? Nếu là lí do học thi đại học thì vô lí lắm,bác cũng biết lần thi thử vừa rồi cháu và Hằng đều đạt điểm cao,với số điểm đó cháu có thể tự tin rằng đến lúc thi thật,cháu hoàn toàn có thể đõ vào những trường thuộc top 1.
Nghĩ lại lúc đó thấy sao hồi đó bạo miệng thế,bây giờ vào hoàn cảnh này khéo lại im như thóc rồi lủi thủi ra về.
Sự im lặng bao trùm căn phòng,bất ngờ,bà chị họ vẫn ngồi từ nãy đến giờ lên tiếng :
- Nếu như em muốn biết lí do,được,chị sẽ nói cho em biết. Em có nhận ra chị không ?
- Khoan đã Hạnh- mẹ em cắt lời.
- Cô cứ để cháu nói. Nếu không biết lí do,chắc em cũng không chấp nhận chuyện chia tay với Hằng nhà mình đâu.-quay sang mình,bà chị tiếp tục-em có nhận ra chị không?
- Không ạ,em chưa gặp chị lần nào.
- Chị thì đã nhìn thấy em một lần rồi. Đó là vào trưa hôm thứ 6 tuần trước,ở quán cắt tóc tại …. Em có nhớ không?
Thôi xong,bà này chắc ở trong cái đám dân tình đứng xem ngày hôm đó rồi. Tôi lập tức hiểu ra mọi thứ. 
- Lúc đầu chị cũng hi vọng là chị nhìn nhầm,nhưng khi em lai ông anh của em xuống thì chị biết chị đã nhìn đúng,hôm đo ông anh em cầm một cái đao còn em cầm một cái côn,đúng không ? (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Không biết nói gì,tôi cảm thấy một sự xấu hổ tràn lên. Tôi lẳng lặng đứng dậy,chào 2 bác rồi ra ngoài dắt xe về. Tôi đi về mà lòng đau như cắt,lần đầu tên trong cuộc đời,tôi ước tôi sinh ra ở một gai đình công chức,một gia đình làm ruộng cũng được,chứ không phải là một hoàn cảnh như vậy. Bố mẹ em phản đối cũng là hợp lý,cả nhà em theo nghề giáo,không bao giờ chấp nhận cho con gái yêu một thăng hơi tý là rút côn rút kiếm ra nói chuyện cả. Tôi đi về nhà thằng cứt,nó đang ngồi ở cổng. Nhìn thấy tôi nó bảo :
- Thế nào ? chuyện sao rồi ?
- Xong rồi,ko cứu vãn được. Mày đi uống rượu với tao đi. 
- Uh,đi.
- Vào gọi cả ông Hiếu nữa,rồi qua gọi thằng Huy với ông Long đi.
3 anh em phi sang nhà Huy Minh thì thấy nó với Long Vân đang ngồi đếm tiền. Tôi gọi :
- Êu,đi uống rượu
- Ra quán trước đi,bọn tao ra bây giờ.
3 anh em lại đi ra quán quen,vào quán chúng tôi ngồi bà ngay gần cửa ra vào,bàn bên cạnh có 8 thằng mặt lạ hoắc đang ngồi uống. Ông Long lớn tiếng gọi : 
- Chủ quán đâu rồi, cho em chai rượu với ít cổ cánh nào
Bất ngờ bàn bên canh có tiếng vang lên : 
- ĐM,đéo biết có đủ tiền trả không mà rộng họng gớm.
Thằng vừa nói là ở bàn bên cạnh,thằng ngồi ngay gần ông Hiếu,ông Hiếu gọi chủ quán nhưng quay vào trong nên gần như hét vào tai nó. Tôi thì đang ức chế,nghe nói thế chẳng nói chẳng rằng cầm ngay cái bát o tô đang lau đạp thằng vào đầu nó,ông Hiếu cũng nhanh như điện rút cái điếu cày bên cạnh,đạp vào giữa mặt nó làm nó bật ngửa ra sau. Dính ngay 2 đòn ,thằng bé mặt đầy máu ,gần như bị loại ngay lúc bắt đầu cuộc chơi. Bọn kia bật cả dậy, 3 thằng tôi cũng lập tức lao ra ngoài. Tôi bật cốp xe rút cái côn ra,ném cái lưỡi lê cho thằng cứt,còn ông Hiếu thì không biết ở đâu đã có cái tuýp sắt đứng thủ thế. Bọn kia hơi sững lại vẻ bất ngờ,có lẽ vì tôi với thằng cứt đều đeo kính cận,vẻ mọt sách,nên bọn nó không nghĩ bọn tôi có đồ và có vẻ quen vơi việc đánh đấm như thế. Bọn kia cũng rút kiếm dắt ở yên mấy cái xe máy ra,đm,đéo hiểu bọn này là bọn nào mà mặt lạ hoắc mà lại thủ kiếm nhiều thế,không lẽ bọn nó xuống đây thanh toán thằng nào. Bọn tôi có 3 thằng,bọn nó có 8 thằng,một thằng gục trong nhà là bọn tôi 3 chọi 7.
Bọn nó lập tức lao vào,tôi né được nhát kiếm đầu tiên,vung côn vụt thẳng vào mặt thằng vừa chém,CHÁT,nó bật ngửa lại phía sau,răng môi lẫn lôn,máu be bét. Đúng lúc đó thì tôi thấy lóe sáng phía trên,đm ,có thằng chém,tôi lệch người sang ,lưỡi kiếm bổ xuống đi lướt qua bắp tay trái làm tôi chảy máu ròng ròng,nén đau,một nhát côn vụt ngang. Thằng kia chém xong đỡ không kịp,ăn ngay một côn vào mạng sườn,nó gục xuống,tôi nahyr lên đạp thẳng vào mặt nó. Xong một thằng nữa. Bất ngờ tôi nghe thấy giọng ông Hiếu :
- Béo béo,đằng sau.
Sau đó tôi thấy một ánh thép lóe lên sau lưng,rồi nghe thấy tiếng keng rất to. Quay lại thì thấy một thanh kiếm gãy làm 2,một thằng vừa định đâm lén tôi. Tiếng keng vừa rồi là tiếng va cham giữa thanh kiếm đó và thanh đao vừa chém xuống để cứu tôi, Long Vân. Hắn cùng với Huy Minh vừa lao xe đến. Sau này tô mới biêt slaf ông chủ quán rượu đã chạy vào nhà cậu tôi,nghe thấy thế Long Vân với Huy Minh xách đồ đi luôn,sự nhanh chóng của Long Vân đã cứu tôi một phát trông thấy. Thẳng vừa bị chém gãy kiếm mặt tái mét,quay xung quanh thì tôi thấy ông Hiếu đã giải quyết xong 2 thằng. Thằng cứt thì vừa từ viện ra nên ko có sức,tôi thấy đang ôm một vét chém ở bắp đùi,Huy Minh đang cầm kiếm đứng cạnh nó,gườm gườm nhìn 2 thằng còn lại. Tình thế lúc này đã khác,bên tôi không tính thằng cứt còn 4 người,bọn kia còn 3 thằng nhưng một thằng bị Long Vân chém gãy kiếm thì mặt cắt không còn hạt máu. Tôi lên tiếng : 
- Chúng mày ở đâu đến ? 
2 thằng kia nhìn nhau một lúc rôi một thằng bảo :
- Bọn tao ở trên X 
- ĐM,chúng mày biết đất này là của ai không mà định xuống đây làm loạn à ? – Long Vân cừa cầm cây đao dâng lên vừa hét- Chém chết con bà chúng nó đi.
Tôi can Long Vân lại :
- Từ từ anh. Để em hỏi bọn nó cái này đã. Chúng mày xuống đây làm gì ?
- Bọn tao xuống chơi thôi. Chúng mày có giỏi thì để hôm khác chơi song phẳng,đéo ai chơi chó cậy gần nhà thế .
- A đm thế lúc đầu bọn mày ỷ đông hiếp ít thì đéo thấy nói cái giọng đó. Thôi được rồi,đmm,bố hẹn bọn mày đúng 2h đêm nay gặp nhau ở chỗ Y giải quyết ( cái chỗ Y đó ở giữa đoạn nhà tôi và chô X). CÚT !
Mấy thằng cho lóp ngóp bò dậy,kéo nhau lên xe chạy,vừa chạy vừa quay lại sủa : 
- ĐMM, đêm nay thằng nào không đến là chó.
Long Vân quay sang tôi hoi : 
- Sao không chém chết bà chúng nó đi,lại cho nó về rồi hẹn 2h làm gì ?
- Đêm nay em đang chán không có việc gì làm,nhảy nhót tý cho vui,anh sợ à ?
- Ha ha,uh,anh sắp đái mẹ nó ra quần đây. Thôi,về chuẩn bị. Đêm nay vui rồi.

Cả bón kéo nhau về nhà cậu Minh, Long Vân nhấc điện thoại lên,gọi đi một hồi. Khoảng tiếng sau thấy từng toán đến một,mỗi toán 5-7 thằng,dần dần đã lên đến gần 3 chục mạng. Một bao dứa phớ cũng được mang đến, tôi với ông Hiếu bê ra ngoài xe,trong khi Long Vân và Huy Minh phổ biến tình hình cho bọn đàn em. Lúc tôi vào thì Long Vân hỏi : 
- Có gọi cho anh Minh không ?
- Thôi,gọi ông già thì ông ấy lại gọi điện lên trên X rồi dàn xếp thôi,cứ đi chơi chết bà chúng nó đi,nếu có gì gọi về sau cũng được – Huy Minh chen vào.
Cả lũ thống nhất không gọi,tất cả kéo nhau ra nhà thằng cứt ngồi,đề phong ông Minh trên bãi về thấy lại hỏi . Bọn tôi đinh để thằng cứt ở nhà vì nó cũng vừa ở viện ra còn yếu,nhưng nó cứ nằng nặc đồi đi theo,cuối cùng bọn tôi đồng ý cho nó đi với điều kiện bần cùng lắm mới nhảy vào,còn bình thường đứng ngoài là hơn hết.
Cả bọn ngồi chờ đến giờ,tôi tranh thủ lau máu và băng lại vết thương ở tay trái. Cả bọn đang ngồi nói phét thì thấy một bóng người đi vào,nhìn kĩ ra thì là thằng em lúc chiều vừa mới cắm xe mà tôi gặp. Nó đi vào nhìn thấy bọn đàn em cậu tôi đứng kín cả sân,nó lấm lét hỏi :
- Em chào các anh,các anh cho em hỏi anh béo ạ ?
Tôi đi ra:
- Gì đấy chú ? rút xe à ?
- Dạ không ạ. EM muốn hỏi là các anh vừa va chạm với mấy người ngôi ngaoif quán bà già ạ?
- Uh,sao cu ?
- Dạ,đấy là mấy thằng bạn em ở trên kia xuống chơi,chúng nó không biết anh nên mới xảy ra như thế. Anh xem có bỏ qua cho chúng nó một lần đầu ạ ?
- Cũng được,nhưng chú phải gọi bọn nó đến đây,quỳ xuống xin lỗi thì được
- Vâng anh cho em gọi cuộc điện thoại.
Tôi dẫn thằng bé vào nhà,nó nhấc điện thoại gọi. Gọi 2 số đầu thì không ai nghe,nó gọi số thứ 3. Chờ một lúc thì cũng có người nhấc máy :
- ………….
- Tao đây,có phải chúng mày chuẩn bị xuống chỗ Y đánh nhau không ?
- ………….
- Chúng mày đừng dở hơi nữa,bọn mày có biết mấy ông ấy là ai không ? không động vào được đâu.
- ………….
- Chúng mày nghe tao,xuống xin lỗi các ông ấy bỏ qua cho,chứ đến lúc nó xảy ra thì hối không kịp
- ………….
- A lô a lô.


Bên kia dường như đã cúp máy,thằng bé quay sang nhìn tôi lắc đầu. Tôi kệ nó ,quay sang bảo tất cả chuẩn bị vì lúc đấy cũng gần đến giờ hẹn rồi. Tôi thằng cứt ông Hiếu ,Long Vân với Huy Minh lên chiếc Inova của ông Hiếu. Ngoài ra còn 2 cái ô tô 7 chỗ nữa,con lại khoảng hơn chục thằng đi xe máy.
Lúc tôi chuẩn bị nhay lên xe thì thằng em vừa vào xin đi cùng,tôi cũng đồng ý cho nó đi cùng. Lên xe tôi hỏi mới biết trước cu em này nhà ở X, vào lớp 10 chuyển xuống chỗ nhà tôi ở,vào học cấp 3 trường tôi. Hôm nay bọn bạn nó xuống chơi,nó cắm xe xong thì về nhà thay quần áo,lúc ra thì đã thấy có va chạm rồi. Sau đó nó về nhà thằng cứt đợi bọn tôi.
Bọn tôi đến chỗ hẹn là 2h kém 20,chỗ đo là một khu không có dân cư,khi chúng tôi đến thì vẫn chưa thấy bọn kia đâu. Bọn đàn em rút mỗi đứa một con phớ,tôi với thằng cứt thì côn, Long Vân thì là con đao của hắn,ông Hiếu và Huy Minh mỗi người một con kiếm Nhật,2 con này nằm trong bộ kiếm Nhật của ông Hiếu.
Bon Long Vân,Huy Minh với ông Hiếu thì đã quá quen với cảnh này. Tôi thì thú thực có hơi hồi hộp. Vi thực ra lâu lắm rồi tôi không dính vào đánh đấm gì,hơn 2 năm qua tôi gần như không còn máu nữa. Nếu có dình vào thì ở trường đa phân la dàn xếp mấy vụ gây sự là cùng. 
Nghĩ mà buồn,lúc tối tôi vừa bị mẹ em ngăn cấm tình yêu vì cho là tôi nghịch ngợm,không hợp với gia đình em thì ngay đêm,tôi đã dính vào một vụ đánh nhau ngay được. Tôi cười,không phải vui,mà là nụ cười đầy cây đắng. Đang thần người ra thì thấy Long Vân hô lên : “ bọn nó đến đấy”
Quay ra tôi thấy khoảng hơn chục cái xe máy chở hơn 20 thằng phi đến, Tôi hít một hơi dài thuốc,ném đầu lọc đi,tay khẽ nắm chặt cái côn. Bọn kia vừa đến,một thằng gần như cầm đầu cho đã hô ầm lên : “ chém chết con mẹ chúng n ó đi”. Bọn kia lao vào chúng tôi, mấy chụ thằng đàn em cũng lập tức lao lên trước,hỗ chiến xảy ra. Cầm côn lao lên,gặp bóng người là tôi vụt,đã có 2 thằng bị guc,một thằng ăn một phát vuốt ngược từ cằm lên,còn một thằng một phát từ đỉnh đầu xuống. Tôi cũng dính một phát chém vào bắp đùi,tứa đầy máu,nhưng không hiểu sao tôi không cảm thấy đau. Vừa vụt côn tôi vừa nghĩ đến em,nghĩ đên cái hoàn cảnh đầy cay đắng của tôi,sự uất ức của tôi dường hư tìm được chỗ giải tỏa. Tôi đánh và không hề có cảm giác ghê tay,có thằng gục rồi mà tôi vẫn còn cầm côn vụt liên tiếp vào người nó. Tôi như một con thú điên,một thằng say,bất ngờ tôi thấy nhói sau gáy,rồi trời đất tối sầm lại. Tôi gục xuống mà vẫn nghe văng vẳng tiếng mấy anh em :” béo,anh béo”.
Mở mắt ra là một màu trắng, quay ra tôi thấy ngoài mấy an hem vừa đi thì có thêm cậu Minh. Cậu nhìn tôi lắc lắc đầu vừa cười vừa nói :
- Có chuyên gì mà không nói với cậu mày một tiếng ? đã thế lại còn bị nó đánh cho ngất ra thế này nữa.
Ngồi dậy,tôi khó nhọc ngả người ra sau,tay xoa xoa gáy : 
- Có chuyện gì thế ? tình hình thế nào rồi cậu
Long Vân nói :
- Xong xuôi rồi,bọn nó toàn là mấy thằng học sinh nghịch ngợm tý,ăn thế nào đôi đàn em của anh. Bọn nó theo anh với anh Minh 2-3 năm này,tranh chấp thế nào chúng nó chả trải qua rồi. Mấy thằng cu kia đều là học sinh trên X,bạn bè gọi thì đi đánh nhau,được vài đòn đã cong đít chạy sạch. Mày thì bị một thằng nó cho phát vào gáy,ngất mẹ nó ra,bọn tao phải khênh mày lên xe đưa về,tưởng mày đi luôn rồi.
- Mẹ em có biết không ? – tôi sợ nhất là mẹ tôi biết,chắc bà sẽ buồn lắm,mẹ tôi đã tưởng là tôi bỏ được hết những trò này rồi.
- Không, cậu không gọi cho mẹ mày. Mai cậu sẽ bảo là mày trên nhà cậu để kèm thằng Huy học,mày cứ lo khỏe hẳn rồi hãy về. Tao nhắc chung tất cả mấy đưa,lần sau có việc gì phải nói cho tao biết,lần này tao bỏ qua,lần sau thì liệu hồn.
Nhìn đồng hồ mới hơn 3h,tôi bảo thôi tất cả về đi ngủ,tôi cũng không sao cả. Cuối cùng đùn đẩy mãi thì thằng cứt ở lại với tôi,còn mấy ông kia đi về,mai lại vào thay ca trông tôi. Mệt mỏi,tôi chìm vào giấc ngủ mê mệt. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Sáng hôm sau tôi dậy thì thấy Long Vân đang ngồi cạnh ,thằng cứt chắc đã đi học. Long Vân thấy tôi mở mắt thì nhăn răng ra:
- Chờ tý anh ra mua bát phở nhé. 
Lúc sau hắn về, trong lúc tôi ăn hắn hỏi :
- Hôm qua mày có chuyện gì à ? lâu lắm anh mới thấy mày như hôm qua
Tôi hiểu ý hắn,dù sao thì chuyện cũng đã rồi. Tôi kể vắn tắt cho hăn gnhe mọi thứ,hắn tram ngâm một lúc rồi khẽ thở dài:
- Kể ra cũng khổ cho mày với cái Hằng,nhưng biết làm sao được. Bố mẹ nào chả muốn tốt cho con cái.
- ………..
- À hay là mày cứ cố thi đỗ đại học đi,biết đâu bố mẹ cái Hằng thấy mày như thế lại nghĩ khác.
Tôi quay ra nhìn Long Vân,chỉ muốn ôm chầm lấy hắn mà hôn,tại sao điều đơn giản thế mà tôi lại không nghĩ ra nhỉ. Tôi vui vẻ trở lại,tôi với hắn ngồi nói phét suốt buổi sáng. Gần trưa,tôi với hắn ra vườn hoa bệnh viên hút điếu thuốc.Đang đứng nói chuyện thì tôi thấy một bóng dáng quen thuộc đi vào bệnh viên, em , đi sau là thàng cứt. Nhìn khuôn mặt lo lắng,dáng đi vội vã của em mà tôi thương quá,tôi khẽ goi :
- Hằng …. hằng
EM quay lại,nhìn tôi mà mắt ngấn nước, em chạy lại ôm chầm lấy tôi khoc nức nở.


==> PHẦN 3 <==



Ý kiến bạn đọc { 0 }

Ý kiến của bạn

Chào mừng bạn đến với TruyenCuatToi.Com - Chúc Bạn Online Vui Vẻ