Rồi ngày chủ nhật cũng đến, cả nhà tất bật làm cơm tiếp đón “Con rể tương lai”, tôi hậm hực ở lì trong phòng, định bụng không thèm xuống thì nghe thấy tiếng cười cười nói nói dưới nhà
-À hóa ra cậu đây là Vương Kiệt sao?? Tuyết Nhu nhà tôi được làm quen với cậu quả là 1 diễm phúc
-Dạ, phải nói ngược lại mới đúng, cháu quen được Tuyết Nhu là 1 niềm vui lớn nhất trong cuộc đời
A hóa ra là tên Vương Kiệt gì gì đó tới hả???? Không thể ở trên đây mà để họ tung hoành được, phải xem cái tên khốn khiếp đó là ai mà dám dụ dỗ Tiểu Nhu của tôi mới được. Vậy là chưa đầy 5 phút, tôi chải lại đầu tóc, ăn mặc đẹp đẽ bước xuống đại sảnh. Ra Tiểu Nhu cũng có mắt nhìn người, trông gã đó cũng có vẻ là người tử tế