• 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

Sự trớ trêu của số phận [Phần 3]


Ấn +1 Để Load trang nhanh hơn



Sáng sớm hôm đó,lớp chúng tôi cùng nhau ngắm mặt trời mọc ở biển. Em nắm chặt tay tôi,gục đầu vào vai tôi,tôi mong phút giây đó kéo dài mãi. Ngồi bên cạnh tôi là em và thằng cứt,một người là người tôi yêu,một bên là thằng bạn nối khố,xung quanh là những người bạn mà mãi đến bây giờ,chúng tôi vẫn than nhau như ngày cấp 3. Sáng hôm đó,lớp chúng tôi đã có một kiểu ảnh tập thể trươc sbieenr,đằng nsau là mặt trời lên,đó có lẽ là mộ trong những kiểu ảnh đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn,chúng tôi lần lượt ra về,chúc nhau thi tốt,rồi hẹn nhau ngày liên hoan. Tôi lai em về,trên đường em khẽ gục vào vai tôi,có lẽ do em mệt. Gần đến nhà em thì tôi dừng lại cho em xuống đi bộ vì sợ bố mẹ em nhìn thấy tôi. Tôi xuống,ôm lấy em ,nhìn thẳng vào mắt em,tôi nói :
- Anh yêu em
- Anh….
Một nụ hôn nồng cháy đặt lên môi em,em nhắm mắt lại . Chúng tôi hôn nhau,quên cả không gian,thời gian. Lưỡi toi tham lam lùa sang miệng em,em cũng nhiệt tình đáp trả. Tôi tham lam nút môi em,nuốt nước bọt của em. Chẳng biết chúng tôi hôn nhau bao lâu,khi bỏ ra,em khẽ nói :
- Anh,hãy hứa với em anh sẽ thi đỗ đại học nhé. Em không thể tưởng tượng cuộc sống sẽ ra sao nếu em không được yêu anh
- Được , anh hứa mà. Thôi em vào nhà đi,hãy nhớ là cuộc đời này anh chỉ yêu mình em.
- Em cũng thế!
Em đi vào nhà,tôi đợi bóng em khuất đi rồi mới lên xe đi về. Về đến nhà đã gần 8h,mẹ tôi chắc đã đi làm. Tôi về thì thấy bác Doãn đang quét sân :
- Bác ạ.
- Uh, đêm qua đi đâu mà để mẹ tìm mãi thế
- Cháu đi liên hoan lớp ấy mà
- Liên hoan gì mà không điện vè một tiếng,mẹ cháu lo lắm đấy,gọi cho mấy đứa thì nhà đứa nào cũng bảo chưa thấy về.
- Vâng,bọn cháu ăn uống xong thì ra biển chơi đến sáng,cả lớp đi mà bác. Trong nhà có gì ăn không bác ?
- Để bác vào nấu mì cho mà ăn,cả nhà ăn hết rồi.
Tôi vào tắm gội xong thì bác Doãn cũng bê bát mì lên,gọi xuống nhà thằng cứt thì thấy ông Hiếu bảo là nó đang ngủ rồi. Tôi ăn xong bát mì thì mắt cũng díp chặt vào,ngủ dậy thì cũng đã gần 2h chiều.
Những ngày sau đó là chuỗi ngày tôi ngồi lì ở nhà ôn thi. Tôi cũng không nói nhiều về giai đoạn này,vì có lẽ các bác ai cũng đã từng trải qua thời gian này. Ngày thì rồi cũng đến. Tôi trải qua kì thi quan trọng nhất đời học sinh một cách bình thường,nó không kém đến mức làm tôi thất vọng,cũng như không tốt đến mức làm tôi tự tin. Về nhà tôi cũng chẳng xem đáp án,tôi thì nghĩ là đằng nào sự đã rồi,tôi cũng đã làm hết sức mình,có tiếc nuối cũng chẳng làm được gì.
Các trường lật lượt công bố điểm thi,cái Nga , em,thằng cứt lần lượt biết điểm. Tất cả đều đỗ. Lúc đó chưa công bố điểm chuẩn,nhưng có dịch vụ xem điểm của mình đứng thứ bao nhiêu trong số những người dự thi,từ đó có thể biết được mình có đỗ hay không. Còn mỗi mình tôi,cả ngày tôi chỉ quanh ra quẩn vào,mẹ tôi cũng động viên tôi đi chơi linh tinh cho thoải mái đầu óc.  (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Một buổi sáng tôi đang ở nhà xem ti vi thì thằng cứt gọi điện:
- A lô
- Tao đây,trường mày có điểm rồi đấy.
- Thật không?
- Thật,mày gọi 1900xxx mà nghe
Tôi vội vàng cúp máy,gọi ngay cho tổng đài,điểm tôi cũng bình thường,ở mức có thể đỗ có thể không. Tôi phi xuống nhà thằng cứt,lấy máy ông Hiếu soạn tin xem đứng thứ bao nhiêu. Tin nhắn về,hồi hộp mở ra xem,tối đứng thứ hơn 1000,trong khi trường lấy hơn 2000 sinh viên. Tôi thở phào nhẹ nhõm,đỗ rồi,tôi với thằng cứt ôm nhau hú hét ầm ĩ. Tôi điện ngay cho mẹ thông báo,mẹ bảo cũng vừa xem trên mạng ở cơ quan. Tôi biết mẹ vui lắm. Tôi goi cho em thì không thấy ai nghe máy. Tôi phi xe xuống nhà em thì cũng không thấy em ở nhà. Tôi băn khoăn không biết em đi đâu. Đứng ngó nghiêng một hồi thì thấy bác nhà hàng xóm nhà em đi ra. Bác hỏi :
- Tìm Hằng à?
- Vâng ạ,cháu cùng lớp với Hằng ạ.
- Nó vừa đưa mẹ đi vào viện rồi.
- Sao,mẹ Hằng có chuyện gì thế bác ?
- Không biết cô ấy làm gì treo thang không vững bị ngã,cái Hằng với mấy người hàng xóm vừa đưa vào viện xong.
- Vâng cháu cám ơn bác. Cháu chào bác ạ
Tôi phi xe như bay về nhà thằng cứt, lấy chỗ ông Hiếu 5 triệu rồi 2 thằng phi vào viện luôn. Vào hỏi han một lúc thì cũng tìm thấy phòng mẹ em đang nằm. Tôi kéo em ra ngoài hỏi thì thấy em bảo là ổn rồi,mẹ ngã chỉ bị phần mềm thôi,cơ bản tại có tuổi nên thấy đau vậy mà. Tôi thở phào,rồi vào thăm mẹ em. Nhìn thấy tôi,mẹ em hỏi :
- Béo à,sao biết bác ở đây mà vào thăm ?
- Dạ,cháu xuống nhà thì thấy bác hàng xóm bảo thế ạ
- Thế à? Thế thi cử thế nào ?
- Dạ cháu báo điểm đỗ rồi bác ạ.
Vừa nói tôi vừa quay sang em,em nở một nụ cười thật rạng rỡ:
- Thật hả anh ?
- Uh,thật
Em ôm chầm lấy tôi mà hét lên,lúc sau nhớ ra mẹ em ở đây,em mới ngượng ngùng buông tôi ra .Tôi quay sang thì thấy mẹ em đang nhìn 2 đứa cười âu yếm. Tôi vui quá,vậy là mẹ em đã chấp nhận tôi. Trưa hôm đó,tôi lấy xe đưa em đi mua cháo cho mẹ. Lúc ra ngoài thấy nắng quá nên em lấy cái nón của mẹ đội vào. 2 đứa ra lấy xe,lúc đưa vé thì con bé ghi vé bảo :
- chị nhà xinh thế !
Cả 2 đứa tôi đều bất ngờ,lúc đi rồi tôi mới bảo em :
- có lẽ bà ấy nghĩ anh đưa vợ đi đẻ đấy .
Tôi phá lên cười trong khi em đấm thùm thụp vào lưng tôi,đấm vài cái rồi em tựa vào vai tôi :
- Thế cũng được chứ sao !


Những ngày tiếp theo chúng tôi vô cùng hạnh phúc,bố mẹ em đồng ý cho chúng tôi tiếp tục yêu nhau. Cuộc sống thòi điểm đó với tôi quả thực quá đẹp,tôi có tình yêu,lại vừa đỗ đại học,chỉ chờ ngày nhập trường. Những ngày tiếp theo tôi đi ăn liên hoan liên tục,toàn là bạn bè đỗ đại học mời. Sau cùng thì tôi cũng mời bạn bè đến nhà ăn mừng. Những đứa hôm đó được mời đều là bọn cùng lớp với tôi và đều đỗ cả. Long Vân và Huy Minh tôi có gọi nhưng hai ông tướng không đến vì bảo ngại bọn lớp tôi.
Hôm liên hoan đó,bố mẹ ,em tôi cùng bác giúp việc đi về quê nội tôi,phần vì cũng muốn về thăm ông bà,phần lí do chính là để bọn tôi được thoải mái. Hơn nữa nhà tôi có dàn karaoke,ăn xong kiểu gì chúng nó cũng gào thét một lúc,nên bố mẹ tôi cứ đi trước cho lành.Toàn bộ phần đi chợ nấu nướng đã được em và mấy đứa con gái trong lớp đảm trách. Hôm đó em đến nhà tôi từ rất sớm,tất bật đi chợ nấu nướng. Giữa buổi tôi vào nhà bếp thì thấy em đang chỉ đạo nấu nướng. Tôi bảo :
- Tiếc nhỉ,bố mẹ không có nhà để xem con dâu trưởng thể hiện.
Em quay lại nhìn tôi, khẽ cười,tôi thấy em thật đẹp. Cái Nga quay sang bảo :
- Hôm nay nấu cỗ cho nhà chồng có khác. Quát nạt ghê lắm
- Hứ,không quát để chúng mày nấu cơm thành cháo à ?
Tôi chen vào :
- Thành cháo đã tốt,cái con Nga thì nó phải nấu thành cám
- Này,mày có tin tao phi con dao này thẳng vào mặt mày không béo ?
- Ôi cứt ơi,vợ mày nó đòi giết tao !!!
Thằng cứt lúc đấy cũng vừa bước tới,cả lũ phá ra cười. Cảm giác lúc đấy thật thoải mái. Buổi liên hoan hôm đó diễn ra rất vui.. Lúc sau ăn xong đang hát karaoke thì mẹ tôi gọi điện bảo là cả nhà ở dưới nhà bà nội mai mới về,tối các chú tổ chức ăn uống,bố tôi say nên không lái xe về được. Hát hò một lúc cũng đã gần 10 rưỡi. Khi đó ở chỗ tôi đi chơi thế cũng đã là muộn. Mấy đứa lục đục ra về,sau còn lại mỗi tôi ,em ,thằng cứt với cái Nga dọn dẹp. Được một lúc thì thằng cứt cũng lai cái Nga về,chỉ còn lại tôi và em. Dọn dẹp xong tôi năm lăn ra ra giữa nhà bật ti vi xem,em cũng nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh tôi. Tôi ôm láy eo em kéo xuống nằm cạnh tôi,khẽ hỏi :
- Em về muộn thế này có sợ bố mẹ mắng không ?
- Hôm nay em bảo bố mẹ là ngủ nhà cái Yến rồi. Tý nữa có gì anh đưa em về nhà nó là được,nó bảo lúc nào từ đây về thì gọi cho nó.
Tôi kéo đầu em lại phái mình,đặt lên môi em một nụ hôn bỏng cháy. Chúng tôi nút lưỡi nhau,sau một thời gian dài yêu nhau thì giờ đây tôi đã khá mạnh bạo. Tôi đưa tay khẽ sờ nắn cặp đào tiên của em. Nó không to,nhưng săn chắc và tròn trịa. Hơi men bốc lên làm tôi cũng mạnh dạn hơn. Tôi cúi xuống hôn lên cái cổ trắng ngần của em,miệng tôi cũng dàn dần đi xuống dưới. Tôi khẽ khàng cởi 2 chiếc cúc trên áo em ra,khác mọi lần,lần nyaf em không phản đối mà còn hơi ưỡn người lên,có lẽ hơi men lúc này cũng làm em thấy bốc hỏa. Dần dà,tôi cúi xuống hôn lên ngực em,mặc dù còn qua một lần vải của chiếc áo lót nhưng tôi thấy êm ái vô cùng. Cảm giác lần đầu tiên được hôn lên ngực em thật khác lạ. Tôi mạnh bảo đẩy áo lót em lên,tay em cũng hơi giữ lại. Tôi nhẹ nhà kéo tay em ra rồi lại vừa hôn vừa đẩy áo lót của em lên. Oa,một tòa thiên nhiên hiện ra trước mắt em,ngực em tròn xoe,trắng hồng,núm vú nhô ra đầy khiêu khích. Tôi nhẹ nhàng đặt lên nhực em một nụ hôn,rồi tôi từ từ mút nhẹ đầu ty của em. Cảm giác lúc này thật kích thích. Tôi có cảm tưởng như trong bầu ngực em có nước,nó đàn hồi,thơm tho và tràn đầy dục vọng. Lúc này em nhắm mắt,cổ hơi ngửa ra,khẽ rên nhẹ. Vừa hôn ngực,tôi vừa đưa tay xuống đũng quần em. Em mặc một chiếc quần ngố thắt dải rút. Tôi xoa xoa ở đũng quần em rồi khẽ khàng đưa tay lên,định luồn vào trong. Trong dầu tôi lúc này chỉ có một ý nghĩ : “ đêm nay tôi phải có được em “. Đúng lúc này bản năng của một người con gái còn trong trắng trong em trỗi dậy,em giữ bàn tay tôi,miệng vừa thở gấp vừa nói : “ Đừng…anh,em xin anh đấy “.
Lúc đó thật sự tôi đã định dừng lại,vì thật sự tôi yêu em thật lòng,nhưng bản năng của giống đực trong tôi quá lớn. Tôi lại cúi xuống hôn em,vì tôi thấy lúc hôn ,đặc biệt là lúc đá lưỡi là lúc tôi thấy em lơi lỏng trong phòng bị nhất. Tôi luồn tay vào trong quần em,xoa lên bím em. Tôi thấy em hơn oằn người,miệng rên lên những âm thanh khó tả “ ưm ưm,anh…đừng ưm ưm “. Tôi đã kéo được quần dài em ra. Một nụ hôn thật dài,tôi khẽ cúi xuống tai em,thì thầm : “ Hằng,anh yêu em,em cho anh nhé “
“Vâng”. Tiếng “vâng” của em rất nhỏ mà làm tôi thấy sung sướng lạ thường. Tôi cởi quần lót em ra rồi tôi cũng cởi hết quần áo luôn. Thằng em bay giờ được giải tỏa cũng bật ra hung dũng. Tôi lại cúi xuống hôn em,rồi hên cổ em,lên bầu ngức,lên cả chỗ thầm kín nhất của em .
Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm
Một dải đào nguyên suối chửa thông
Tôi quỳ 2 chân xuống,cầm thằng em đặt vào đúng cửa mình của em. Tôi thấy em vẫn nhắm nghiền mắt,rất nhanh chóng tôi ấn thằng nhỏ vào. Lần 1 ,trượt. Lần 2 ,trượt.Lần thứ 3,vẫn trượt. Tôi lấy lại bình tĩnh,lần thứ 4 tôi không đâm nữa mà chầm chậm ấn vào. Thằng nhỏ khẽ tách động đào mà đi vào,tôi thấy mặt em lúc này cũng đờ đẫn. “a….a….a …ưm…ưm.”,em cứ rên lên như vậy. Có lẽ sự kích thích khi cố bé được xâm nhập đã làm em như thế. Càng vào sâu thằng em càng rát,bất chợt tôi thấy vướng vướng,có lẽ mà màng trinh của em đây rồi. Tôi thử thúc nhẹ lên thì thấy khó khăn quá,tôi dồn sức đâm mạnh một phát. Thằng bé của tôi đã gần nằm trọn trong cô bé cảu em. Em nghiến chặt răng,tay bấu mạnh vào 2 bắp tay tôi hằn vết móng tay. Có lẽ em đau lắm vì tôi thấy em nhăn mặt lại.
Một cảm gaics sung sướng tỏa ra trong người tôi. Cả người tôi,cảm giác như từng thớ thịt đều cảm nhận được sự ấm nóng,chật chội,kích thích đầy thỏa mãn từ dưới truyền lên. Tôi bắt đầu nhấp nhẹ nhàng. Tôi không nhớ chính xác nhưng nhanh lắm,chỉ khoảng 5-7 cái là tôi thấy mắt hoa lên,người rung lên,phun thẳng vào trong cơ thể em. Lúc đó,trong mắt tôi em đẹp một cách kì lạ.
Tôi vật ra thở dốc,mệt thật,lần đầu tiên làm tôi thấy chân tay bải hoải,người cảm giác không còn chút sức lực nào. Tôi nằm thở một lúc rồi ra rót nước uống,quay vào tôi thấy em đang cuộn mình trong đống quần áo,vai khẽ rung lên,em đang khóc. Tôi cuống quýt nằm ngay xuống cạnh em. Đôi tay nắm đôi vai em định xoay người em lại. Em khẽ lắc vai,không quay lại và tiếp tục khóc tấp tức. Tôi nhỏm người lên nói vào tai em
- Hằng,anh yêu em,cả đời này anh chỉ yêu mình em,nín đi,nghe anh,nín đi nào.
Em quay lại ,khuôn mặt dàn dụa nước mắt,em hỏi tôi :
- Anh thề đi,anh thề cả đời này chỉ yêu em,chỉ chăm sóc cho mình em thôi.
- Anh xin thề,nếu anh không làm đúng thì ………
Bàn tay em đã chặn tôi lại,tôi nắm lấy tay em,khẽ hôn lên. Tôi bảo :
- Đêm nay ở lại đây em nhé. Anh yêu em,vợ của anh.


Đêm hôm đó em ngủ lại nhà tôi nhưng chúng tôi không làm thêm lần nào nữa vì em kêu rát. Tôi khi đó cũng chưa có kinh nghiệm gì nên cũng sợ,không dám làm tới gì cả.
Sáng hôm sau,tôi và em dậy sớm đi ăn sáng rồi tôi đưa em về. Tôi không dám giữ em lại vì bố mẹ tôi có thể về bất cứ lúc nào,nếu mà bắt gặp em ở nhà tôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trên đường về tôi và em rẽ qua nhà cái Yến để em bảo nó nếu bố mẹ em có hỏi thì bảo là em ngủ nhà nó. Lúc bọn tôi bảo nó xong thì nó cứ nhìn 2 đứa tôi cười tủm tỉm ra vẻ “ ta biết đêm qua chúng mày làm gì “. Trên đường về em bảo :
- Cái Yến chắc nó đoán ra hết rồi. Em ngại quá
- Ngại gì mà ngại. Chúng mình yêu nhau thật lòng chứ có phải linh tinh đâu mà ngại.
- Thì biết là thế nhưng em thấy nó cứ sao sao ấy. Mà sao em thấy rát quá anh ạ
- Vẫn còn rát cơ à ?
- Vâng,anh không thấy từ sáng đến giò em đi cứ phải dạng chân ra cho nó đỡ rát à? Em sợ về mẹ nhìn thấy mẹ biết lắm. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Nghe thế tôi cũng hoảng,vội dừng xe lại để bàn cách. Bàn đi tính lại mãi,em và tôi quyết định để em về nhà một lúc ,rồi lấy lí do hôm nay có đứa bạn nó làm liên hoan cần người phụ nấu nướng rồi tôi đón em đi luôn. Hi vọng tối nay về em sẽ đỡ. ( thật ra hôm đấy nhà thằng cứt liên hoan thật ). Về đến nhà em thì may quá bố mẹ không có nhà. Tôi vào nhà,bật TV xem một lúc thì ngủ quên mất. Gần trưa em mới gọi tôi dậy,em gọi điện cho bố mẹ xin phép rồi cả 2 đứa tôi phi xuống nhà thằng cứt. Xuống đến nơi thì đã thấy hơn chục đứa trong hội tôi tụ tập gần hết ở đấy rồi. Lại ăn uống,rượu chè,gần 3h mới xong. Ăn uống xong,trong lúc lũ con gái đang dọn dẹp thì mấy thằng con trai bọn tôi quay vào xóc đĩa, xôm thôi rồi. Lúc đầu thì mấy thằng bạn tôi cũng ngại chú Hoàng,nhưng sau thấy tôi với thằng cứt cứ xóc ầm ầm nên cũng biết,cứ hò hét rồi đặt cửa,mua bán tưng bừng cả. Đang chơi thì bất ngờ có tiếng ô tô dừng ngay trước cửa nhà,tôi đang cầm cái,ngồi quay lưng về phía cửa nên cũng ko để ý lắm. Xóc xong hạ bát xuống thấy thằng cứt nhìn ra cửa mặt hơi nghệt ra,vẻ lấm lét. Tôi gắt :
- Cứt,mày có chơi nữa không đấy?
Vừa lúc đo thì tôi thấy chú Hoàng nhìn tôi cười cười,tôi đã hơi chột dạ, rồi có tiếng cất lên đằng sau lưng tôi :
- Làm ăn thế nào rồi anh trưởng ?
Không cần ngoảnh lại tôi cũng biết đấy là tiếng mẹ tôi,rồi tiếp theo là tiếng đàn ông cười ha hả. Quay lại thì thấy mẹ tôi với cậu Minh đang đi vào,mẹ tôi thi lúc đó đã ở sát sau lưng tôi. Đang không biết làm thế nào thì chú Hoàng đã đi ra cửa :
- 2 chị em vào nhà chơi.
Mẹ tôi với cậu đi vào,bọn tôi cũng lút cút giải tán,mấy thằng đi cả xuống bếp,chỉ còn tôi với thằng cứt ở lại. Mẹ tôi vừa nhấp ngụm nước vừa bảo :
- Anh thế nào lại cho chúng nó đánh bạc ngay trong nhà thế ?
- Ôi giời,chúng nó đánh cò con ấy mà. Hai nữa bọn nó thanh niên,cầm cản thế nào được chị,bây giờ chúng nó cũng lớn rồi,cơ bản là ý thức của chúng nó thôi,chứ mình có theo nó cả đời được đâu.
- Phải đấy chị ạ,hơn nữa chúng nó biết tý,sau này ra đời nó cũng dễ hơn,không cứ ngu ngơ thì còn chết nữa.- Cậu Minh tôi cũng chen vào.
Tôi thấy mặt mẹ tôi cũng dãn ra nhiều,bà bảo :
- Cậu với anh Hoàng nói thế thì khác gì cổ vũ chúng nó.
Mẹ nói thế tức là vụ này coi như xong,he,may quá. Tôi với thằng cứt nghe đến đây cũng lút cút xuống dưới bếp,cho người lớn nói chuyện. Tôi xuống bếp thì thấy em nhin tôi cười :
- Sướng chưa ? em bảo mãi mà có thèm nghe đâu.
Cả lũ cười ầm lên. Ngồi tán phét một lúc thì tôi thấy giọng chú Hoàng gọi với xuống :
- Béo ơi !
- Dạ
- Mang cái dạ lên đây.
Tôi đi lên ,cũng ko hiểu là có chuyện gì. Vừa lên đến nhà trên thì thấy cậu Minh bảo :
- Mày gọi cái Hằng lên đây xem nào.
Tôi giật mình,chuyện tôi với Hằng tôi đã dặn cậu là giữ kín với mẹ tôi rôi mà. Không hiểu cậu bảo thế nghĩa là làm sao. Thấy tôi đứng băn khoăn cậu Minh vừa cười vừa bảo :
- Thì cũng phải cho mẹ chồng nàng dâu gặp nhau chút chứ.
Tôi tái hết cả mặt,quay sang nhìn mẹ tôi thì thấy mẹ cười cười rồi bảo :
- Mẹ biết lâu rồi nhưng biết cái Hằng nó ngoan,nhờ nó mà con chịu học hành nên mẹ cũng kệ,bây giờ thì cả 2 đứa cùng đỗ rồi thì cũng phải cho mẹ gặp bạn ấy chứ.
Tôi thở phảo,xuống gọi em lên. Em đi lên,mẹ kéo em lại gần ,ngồi hỏi chuyện. Sau cùng mẹ bảo :
- Mẹ không cấm 2 đứa yêu nhau,nhưng tốt nhất đừng để cái gì đáng tiếc xảy ra. 2 đứa cũng nên biết là bây giờ đã đỗ rồi,nhưng 2 đứa vẫn phải giúp đỗ động viên nhau học tập ra trường….
Mẹ còn nói nhiều nữa,nhưng tôi hiểu là mẹ biết chuyên của chúng tôi và bà ủng hộ. Tôi thấy người lâng lâng,chúng tôi thật lòng yêu nhau,cả 2 gia đình đều ủng hộ,rồi cả 2 đứa đều đỗ đại học,cuộc sống lúc đó với tôi đẹp như mơ vậy.
Một lúc sau thì mẹ tôi với cậu Minh về,tôi với em đi xuống dưới nhà,lũ bạn cứ xúm xít vào trêu làm em đỏ bừng cả mặt. Hứng chí,tôi bảo cả bọn :
- Này,tao bảo,đi chơi đi.
- Đi đâu ???
- Thì bàn đi. Đi xa xa 1-2 ngày rồi về.
- Thế phải thuê xe à ?
Đang bàn thì chú Hoàng đi xuống,chú khoát tay rồi bảo :
- Mấy đứa có đi Cát Bà không ? chú có người bạn làm du lịch bên đó. Nếu chúng mày đi thì chú sẽ tài trợ vụ này.
Cả bọn reo ầm lên. Quay lên nhà,chú bảo :
- Lấy con Inova mà đi. Mấy đứa ngồi chịu khó ngồi chật tý nhưng đi 1 xe nó vui. Thằng béo cũng lái được đúng không ?
- Vâng nhưng cháu chưa lái đi xa bao giờ.
- Không sao,cứ đi rồi quen hết. Mày với thằng Tùng thay nhau mà lái.
- Mà bọn cháu đã có bằng đâu,hay cứ để bọn cháu thuê xe cũng được.
- Không phải bằng,bị bắt cứ gọi về cho tao,tao xin cho. Đi chơi thì đi xe nhà cho nó chủ động.Thuê xe phức tạp lắm



10 mạng nhồi lên cái xe Innova nhà thằng cứt. Hơi chật nhưng biết làm sao được. Thằng cứt đưa từng đứa về lấy đồ với xin phép bố mẹ rồi Hải Phòng thẳng tiến. Sang đến nơi thì thằng cứt điện cho bạn ông già nó. Hồi đó chưa có cầu ra Cát Bà,bọn tôi phải đi tàu cánh ngầm ra đảo. Bạn ông già thằng cứt quả là chu đáo,lúc bọn tôi ra đảo thì đã thấy thuê phòng khách sạn xong xuôi,rồi đã có 2 mâm sẵn sang rồi. Ăn uống xong lũ chúng tôi kéo nhau đi chơi .
Tôi ở chung phòng với thằng cứt ở 301 còn em ở chung phòng với cái Nga ở 302. Lúc cả bọn đi chơi,thằng cứt kéo tôi ra một góc rồi hỏi :
- Mày chọn 301 hay 302 ?
- Là sao ?
- Thằng này ngu vật,ý là mày với cái Hằng ở 301 hay 302,bọn mày ở phòng nào thì tao với cái Nga ở phòng kia.
À,ra thế.
Đi với cả bọn một lúc,lúc sau tôi kéo em ra đi lẻ. 2 đứa nắm tay nhau đi dọc bờ biển. Tôi bảo em :
- Đêm nay em ngủ với anh nhé.
- Gì chứ ? thế vứt thằng Tùng đi đâu?
- Nó sang với cái Nga rồi
Em cúi đầu,mặt hồng lên rồi hỏi tôi :
- Thế liệu có được không ?
- Có gì mà không được? anh vừa bảo thằng Tùng rồi
Đến lúc này tôi không thể chịu được nữa,cảm giác sung sướng của đêm hôm qua vẫn còn nguyên trong tôi. Tôi kéo em về khách sạn,mở cửa phòng. Tôi hôn em ngấu nghiên,vừa hôn vừa đưa tay lần mở cúc áo em.
Em gạt tay tôi ra :
- Từ từ anh,để em đi tắm đã.
Em tắm xong,tôi cũng vào tắm. Tôi muốn đêm nay phải thật hoàn hảo. Tắm xong đi ra tôi thấy em đang nằm đắp chăn xem ti vi. Tôi trườn lên giương hôn em. Em đã thay bộ váy ngủ mỏng manh. Vừa hôn tôi vừa tốc váy em lên tuột qua đầu. Em không mặc áo ngực,trên người em lúc này chỉ còn mỗi chiếc quần lót trắng tinh. Tôi hôn em,vừa hôn vừa xoa nắn cặp banh dày của em. Tôi hôn lên cổ rồi dần dần chuyển xuống bú mút bộ ngực tròn tria của em. Em trân người lên,2 tay xoa đầu tôi liên tục,vừa xoa em vừa nói :
- Ưm…..ưm…..thoải mái …quá. Em yêu anh !
Tôi tuột quần lót của em ra rôi cũng nhanh chóng thoát y. Tôi cúi xuống liếm láp động đào của em. Thú thực ngày đó tôi cũng chẳng rõ hạt le hay điểm G nó ở chỗ khỉ gió nào,đại khái là cứ lấy lưỡi khua loạn lên thôi. Nước nhờn của em bắt đầu ứa ra,càng lúc càng nhiều,bết hết cả đám long lại. Tôi mút sạch. Tay em nắm chặt vào đệm,xoắn tít cái ga giường,tôi cũng chịu hết nổi,thằng em phía dưới đang căng tức lên. Tôi ngồi dậy,đứa thẳng em vào sát cử mình rồi từ từ ấn vào. Tôi thấy nét mặt em hiện rõ sự thỏa mãn :
- Ư……ư……aaaaaaaaaa. Em…. vẫn hơi….ư….rát. Nhẹ thôi ……anh.
Tôi đưa thằng em ngập sâu vào động đào. Tôi bắt đầu nhấp nhè nhẹ,em thì nhắm nghiền mắt,rên khẽ,một tay nắm chặt đệm,một tay thi xoa phần bụng dưới. Tôi thì vẫn nhịp đều đều,nước nhờn của em vẫn tiết ra liên tuc. Được một lúc em bảo :
- Anh ….ơi,thích…quá,anh tiếp…..ư…. đi anh.
Những câu nói của em trong lúc làm tình làm tôi thấy kích thích vô cùng,sự kích thích làm tôi nhịp nhanh hơn. Em càng lúc càng rên to hơn,một lúc sau tôi thấy đã đến lúc,tôi nhịp nhanh hết lức có thể,em thì gần như gào lên :
- AAAAAAAAAAAAAAAAA, sướng quá !!!!!!!!!!!
Tôi phóng mạnh vào trong người em rồi đổ gục người xuống,thở hổn hển,em thì vẫn đang nhắm mắt,người giật giật vì sướng khoái.


Tôi nằm vật ra cạnh em,chúng tôi nhìn vào mắt nhau,trao nhau những nụ hôn ngọt ngào tình yêu thương rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Reng….reng....... reng…… Tôi giật mình tỉnh giấc vì tiếng điện thoại ,quay ra không thấy em đâu cả. Tôi uể oải bốc máy :
- A lô
- Dậy nhanh đi ăn sáng rồi đi chơi mày.
- Uh,chờ tý.
Tôi cúp máy xuống thì thấy em bước ra từ nhà vệ sinh, em hỏi :
- Ai gọi đấy anh ?
- Tùng,nó bảo đêm qua sao em kêu to thế,làm nó mất ngủ.
- Cái anh này,trêu đùa vô duyên
Má em hồng lên,ngượng ngùng, tôi bật cười,rồi vào nhà vệ sinh.
Ngày hôm đó lũ bọn tôi đi chơi cả ngày,chiều tối thì lên ô tô về nhà.
Rồi cũng đến ngày chúng tôi lên nhập trường,thời điểm tôi vào đại học,bố mẹ cũng đã mua một ngôi nhà nhỏ trên HN,mục đích là để tôi lên học thì ở. Nhưng sau vì sợ tôi mới lên lạ nước lạ cái,nên bố mẹ quyết định năm đầu tiên sẽ cho tôi ở nhà một ông bác. Bảo là hết năm 1 thì về nhà ở cũng được. Tôi thì không muốn thế tý nào,nhưng ý mẹ đã quyết tôi cũng chẳng thay đổi được. Ngày tôi đi nhập trường có mẹ tôi,cậu Minh với thằng Huy đưa đi, Long Vân lúc đầu cũng muốn đi nhưng hắn phải ở nhà giải quyết mấy việc cho ông cậu tôi,nên đên sphuts cuối lại thôi. Thằng cứt thì đã nhập trường trước tôi mấy ngày. Vào trường,lòng vòng làm các loại thủ tục thì cũng gần hết buổi sáng. Mãi rồi đến bước cuổi cùng là cầm các loại giấy tờ vừa xong lên văn phòng khoa để làm thủ tục.
Mất một lúc tôi mới tìm được văn phòng khoa,lúc tôi bước vào thì có một bong người đang đi ngược ra. Ngẩng lên nhìn hắn thì thấy một quả tóc dài đỏ rực buộc đuôi ngựa,tai đeo khuyên vòng bạc,râu một chum dưới cằm nhìn y hệt râu dê. Hắn đang lững thững đi ra với một phong thái rất ung dung nhưng ngang tang. Nhin thấy hắn đi ra phần lớn những ai đi ngược chiều đều hơi nép vào sát tường tránh hắn,tôi thì kệ,người chứ có phải xe lu đâu mà tránh. Lúc tôi và hắn chuẩn bị đi qua nhau thì phía bên hắn đi có một chậu cây cảnh hơi thò ra,hắn né người tránh cái cây nên vai hắn huých vào vai tôi. Tôi và hắn quay sang nhìn nhau, hắn bật ra ngay lập tức :
- Ui,anh cho em xin lỗi,em vô ý quá.
Khá bất ngờ,tôi cũng đáp lại :
- Vâng,không có gì dâu anh.
Hắn quay đi,tôi cũng đi tiếp,chợt thấy hay hay,không hiểu ông này vào đây có việc gì,vì trông hắn going bảo kê hơn là sinh viên. Xong xuôi mọi thứ tôi xuống rồi cả đoàn đi về nhà ông bác tôi. Về đến nơi thì thấy cơm nước sẵn sang, vào mâm thì thấy ngoài nhà tôi,nhà ông bác tôi thì còn có một ông anh nữa mà tôi không biết mặt. Lúc sau thì tôi biết đó là cháu bác dâu tôi,hơn tôi 2 tuổi tên là Phong, cũng đang học đại học trên này,thời gian tới tôi sẽ ở chung phòng với hắn. Tôi thì chẳng quan trọng,tính tình tôi dễ dãi ,thế nào cũng xong. Ăn uống xong xuôi mẹ tôi với cậu Minh cũng xin phép về luôn vì dưới nhà cũng nhiều việc, trước lúc về mẹ đưa cho tôi một cái di động có sim lắp sẵn,để có gì thì tiện liên lạc. ( cái sim đó tôi dùng đến tận bây giờ,gần chục năm trời ).
Tối hôm đó sau bữa cơm,ông Phong rủ tôi đi lượn đường cho biết phố xá. Hai an hem lượn lờ mãi,cảm giác ban đầu của tôi về ông anh này là dễ gần,hài hước nhưng cũng là người khá bản lĩnh. Tôi cũng hỏi qua ông ấy về cách ăn ở nhà bác tôi,theo như ông ấy nói thì 2 bác tôi khá thoải mái,miễn không có gì quá đáng là được.
Hôm sau do chưa thạo đường nên tôi bắt xe ôm lên trường. Buổi đầu tiên học đại học không có gì quá đặc biệt. Đang ngồi học thì một cái đầu đỏ lòm chui vào lớp. Tôi lập tức nhận ra người quen,hắn đi vào lớp và rúc xuống bàn cuổi ngồi. Giờ ra chơi,tôi ra hành lang châm điếu thuốc lá,cái đầu đỏ lòm đi đến :
- Anh làm ơn cho em xin tý lửa.
Tôi đưa hắn cái bật,hắn châm xong trả tôi rồi bảo :
- Em nhìn anh quen lắm,hình như gặp nhau đâu rồi.
- Cái hôm nhập trường ở trên văn phòng khoa mình có gặp nhau đấy. Anh chắc hơn tuổi em,anh cứ gọi là an hem ngại quá
Đang noi thì bất chợt hắn có điện thoại,hắn rút điện thoại ra ậm ừ một lúc rồi quay sang bảo tôi :
- Em có tý việc phải đi,lúc nào có dịp anh em mình nói chuyện sau vậy
- Vâng anh cứ đi đi. Hôm nào anh em mình gặp nhau sau.
Mấy hôm sau không thấy cái đầu đỏ lòm đi học, còn cuộc sống của tôi cũng dần đi vào ổn đinh, nhà bác tôi khá thoải mái nên mọi thứ với tôi là tương đối dễ chịu. Em cũng đã lên học và ở trong kí túc xá,dưới sự hướng dẫn của ông Phong thì môi lần đi chơi với em về là tôi đưa em ra nhà nghỉ. Thường là tối thứ 7,sau một đêm mệt mỏi thì sáng hôm sau chúng tôi đi loanh quanh bạn bè chơi,hoặc là em về nhà bác tôi ăn cơm.
Một hôm tôi đên lớp thì đã thấy cái đầu đỏ lòm đang hút thuốc trong lớp,tôi và hắn gật đầu chào nhau. Đúng lúc đo thì bà giáo dạy triết cũng vào lớp,tôi ngồi vào ngay sau đầu đỏ. Học được 15 phút,tôi gần như muốn đổ gục xuống trước mớ lý thuyết lằng nhằng và cái giọng chán ngắt của bà giáo,đúng lúc đó thì cái đầu đỏ quay xuống :
- Êu, đi uống nước không ?
Tôi gật đầu, 2 thằng tót ra khỏi lớp. Xuống đến sân hắn hỏi :
- Café hay trà đá ?
- Trà đá cho nó thoáng,café bí lắm
Tôi và hắn ra cổng sau ngồi uống nước chè,hỏi ra thì hắn tên Phương,hơn tôi 3 tuổi . Chuyện một lúc tôi hỏi hắn
- Anh quê đâu đấy ?
- Anh quê QN
- Vãi đái,anh ở chỗ nào ?
- Anh ở A
- Thế à ? em ở B đây.
Từ đó có chút đồng hương nên câu chuyện giữa chúng tôi cởi mở hơn nhiều.
Cuộc sống năm đầu đại học của tôi cũng dần trôi qua như thế. Tôi và em vẫn vậy,chúng tôi yêu nhau tha thiết,mong đến ngày cả 2 đứa ra trường để có thể lấy nhau. Lúc đó tôi vẫn nghĩ mọi chuyện nó đơn giản như vậy đấy. Mọi thứ thay đổi chỉ trong vòng một tháng cuối cùng trước khi nghỉ hè của năm thứ nhất. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)




Sau gần 1 năm chơi với nhau,tôi với ông Phương đã trở lên khá thân thiết. Ông già hắn là một đại gia trong ngành buôn bán ở cửa khẩu Móng Cái,hắn học cao đăng 2 năm,trong thời gian này hắn chung tiền với ông anh họ hắn mở một cái vũ trường ở HN,bên cạnh đó hắn còn có một quán karaoke nữa. Nói chung hắn làm ăn rất khá,lắm tiền,năm vừa rồi hứng chí thế nào đi thi đại học,đỗ,thế là hắn chuyển sang trường tôi học. Thời gian đầu chơi với nhau,hắn nghĩ tôi là mọt sách. Nhưng cách nhìn của hắn với tôi thay đổi vào một buổi sáng.
Hôm đó lớp tôi có đá bóng với một lớp khác trong trường ở sân đại học Y, tôi và lão Phương đều khá thích đá bóng,ở lớp ngày trước tôi đá hậu vệ còn hắn đá trụ. Trận đấu hôm đó khá căng,Phương đá trụ nên chuyện va chạm trên san là không thể tránh được,nhưng nhìn chung hắn đá khá sạch,ít khi chơi bẩn. Đội bên kia có thằng tiền đạo số 11 đá khá hay,trước đây ở trong tuyển trường tôi,nhưng hôm đó lão Phương đã chơi một trận chói sáng, lão gần như bắt chết số 11 trong suốt trận đấu. Còn 2-3 phút nữa là hết giờ,lớp tôi đang dẫn 2-1, sau một pha dàn xếp khá đẹp mắt,bóng đến chân số 11 ở vị trí khá trống trải, hắn co chân sút,tôi thì gần như nghĩ là lớp tôi sẽ bị thủng lưới.
Ầm…..,Phương lao về,xoạc thẳng vào chân số 11,số 11 lăn lông lốc,bóng được tôi lập tức phá ra biên. Hắn đi về phía số 11,đưa tay ra
- Xin lỗi nhé,ham bóng quá !
Số 11 gạt tay Phương ra,bật dậy ,tát thẳng vào mặt hắn. Rất nhanh,hắn nghiêng người né được cái tát đó,một phát lên gối,một phát thúc trỏ,hắn đã làm số 11 bật tung ra,nằm im một đống. Nhìn động tác của hắn vừa nhanh,vừa đẹp mắt tôi đoán lão Phương này cũng là tay võ nghệ đầy mình.
Thấy tình hình như thế,bên kia cũng có mấy thằng lao về phía hắn,tôi cũng lập tức chạy lại.
TUÝT ………………… TUÝT,tiếng còi của đám bảo vệ sân Y lập tức cất lên,mà đội bảo vệ sân Y bác nào đã từng đá ở đó thì biết là tay nào tay đấy trông rất bặm trợn,lúc nào cũng đeo kính đen mặc quần áo rằn ri. Mấy thằng gần như dừng lại ngay,đội bảo vệ vào chỗ chúng tôi,chửi đổng mấy câu rồi yêu cầu giải tán. Đội bên kia chạy lại dìu số 11 về,thằng bé vừa lết qua mặt lão Phương vừa chửi :
- ĐM thằng chó mày nhớ đấy,chuyện này chưa xong đâu.
Lão Phương khẽ nhếch mép cười, rồi lững thững đi ra quán nước ngoài sân ngồi. Cả đội ra ngồi uống nước,tán phét tâng bốc nhau sau chiến thằng một lúc rồi giải tán, về tắm rửa ăn uống chiều đi học. Lão Phương quay ra hỏi tôi :
- Béo,mày đi xe không ?
- Có,sao anh ?
- Mày lai anh về với,sáng đi ra xe thủng mẹ xăm,phải đi taxi xuống đây.
- Ok anh.
Tôi lai lão Phương về,2 anh em rẽ ra Trường Chinh đi về Ngã Tư Vọng,vừa đi vừa nói phét. Gần đến Ngã Tư Vọng,chỗ đoạn rẽ vào sân bóng Viettel thì bất ngờ có 4-5 cái xe máy vụt lên,ép bọn tôi vào trong cái đường vào sân bóng. Nhìn ra thì thấy khoảng 6-7 thằng,là mấy thằng vừa đá bóng với bọn toi ở sân Y,trong đó đi đầu là thằng số 11,tay thằng nào cũng có tuýp sắt hoạc gậy. Thằng số 11 chỉ vào mặt tôi :
- Mày đéo liên quan gì,cho phép mày cút,bọn tao chỉ xử lý thằng kia thôi.
Lão Phương thấy thế liền bảo :
- Béo mày về trước đi,kệ anh ở đây,để xem bọn chó này làm gì được anh.
Tôi chẳng nói gì,đã đến nước này,va chạm là khó tránh được. Từ ngày lên đại học tôi rất hạn chế những chuyện thế này,vì tôi biết ở đây không như ở dưới nhà,hơn nữa tôi cũng muốn nghiêm chỉnh học hành để ra trường đi làm chuyên môn thôi. ( Nhưng về sau này thì số phận đưa đẩy đã không cho tôi thực hiên được mong muốn của mình). Nhưng bay giờ thì tôi đã ở tình thế không đừng được,tôi bật cốp xe,rút cái côn ra,động tác này tôi đã làm hàng trăm lần nên rất nhanh. Bọn kia còn chưa hiểu gì thì tôi đã nhảy lên vụt thẳng vào mặt thằng số 11,nó vật ra lập tức. Tôi nghe thấy tiếng lão Phương:
- Hay lắm thằng em ạ !
Lão nhảy lên,một cú song phi quá đẹp mắt,một thằng bật ngửa ra sau,cú đấm tiếp theo của lão làm thằng tiếp theo bay 2 cái răng. Tôi cũng nhanh chóng giải quyết một thằng nữa. Bọn kia còn 2 thằng thấy tình hình thế liên lên xe phóng mất dạng. Lúc này người đi đường đã xúm đông xúm đỏ lại,tôi còn nghe thấy loáng thoáng tiếng người noi : “gọi công an,gọi 113 “. Lão Phương rất nhanh nhẩy phóc lên xe :
- Béo,kệ mẹ chúng nó,té thôi.
Tôi cũng nhanh chóng nhảy lên xe,lão rồ ga phóng vút đi trước sự ngỡ ngàng của đám đông. Vừa đi,tôi vừa dắt cái côn vào đai quần rồi kéo áo phủ lên,không lại lọt vào mắt chú áo vàng nào thì lằng nhằng. Vừa lạng lách lão Phương vừa hỏi tôi :
- Anh không ngờ đấy,anh trước giờ cứ nghĩ mày là mọt sách,chẳng bao giờ đánh đấm gì,ai ngờ khi gặp chuyện cũng gớm cả nhỉ.
- Hì, thời thế tạo anh hung mà.
Lão phá lên cười,rồi bảo :
- Được,nào,đi uống bia,hôm nay anh mời mày.


Trận bia tôi đó,tôi và lão Phương tâm sự với nhau khá nhiều. Hai anh em dốc hết ruột gan với nhau,sau cùng tôi say không biết gì,chỉ nhớ loáng thoáng là tôi được cho lên một cái ô tô,hết. Lúc tôi mở mắt ra thì thấy nằm trong một căn phòng lạ hoắc,nhìn sang bên cạnh thì thấy lão Phương đang ngáy o o. Đồng hồ chỉ gần 6h,tôi đập đập lão Phương :
- Dậy dậy anh ơi
Lão mắt nhắm mắt mở cất giọng ngái ngủ hỏi :
- Gì thế ?
- Đây là đâu thế ?
- Phòng ngủ ở quán karaoke của anh chứ ở đâu . Mấy h rồi ?
- 6h
- Vãi,muộn thế rồi cơ à ?
Hắn lồm cồm bò dậy,vào nhà vệ sinh rồi ra ngoắc tôi. Tôi đi theo hắn ra ngoài. Hai anh em ra làm 2 bát phở. Vừa ăn hắn vừa nói :
- Béo này,anh có chuyện muốn hỏi mày tý.
- Vãi,làm gì mà kiểu cách thế ?
- Chuyện nghiêm túc mà.
Nghe hắn nói thế,tôi cũng không cười cợt nữa :
- Vâng anh noi đi.
- Mày cũng biết là công việc của anh ở vũ trường bây giờ khá bận,lại thêm cái quán karaoke này nữa,nhiều lúc mệt mỏi vl. Anh đang cần một người có thể tin tưởng được đứng ra trông coi giúp anh cái quán karaoke này. Mày xem có giúp anh được không ?
Tôi khá bất ngờ khi nghe đề nghị của hắn,vì nói thật mặc dù chơi với nhau cũng khá thân nhưng tôi nghĩ tôi và hắn cũng chưa thân đến mức để hắn có thể giao cả cái quán này cho tôi. Tôi suy nghĩ một lúc rồi bảo :
- Sao anh lại bảo em việc này,vì em cũng biết là bên cạnh anh thiếu gì người có thể tin tưởng được,hơn nữa từ xưa đến giờ em chưa làm cái gì kiểu kiểu thế này. Em có biết gì đâu mà làm quản lý cả cái quán to thế này.
- Chuyện quản lý anh sẽ dạy mày dần dần. Có ai đẻ ra là giỏi ngay đâu. Còn chuyện tại sao anh nhờ mày thì qua thời gian chơi với nhau,anh biết mày là thằng sống có trách nhiệm,hết lòng vì an hem. Nói thật với chú,người bên cạnh anh thì nhiều,nhưng anh muốn tìm người nào đó vừa có học, nhưng khi gặp chuyện cũng phải là thằng lì lờm,không ngại va chạm. Chính thế nên anh mới nhờ mày. (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Suy nghĩ một lúc tôi bảo :
- Thế anh cho em suy nghĩ mấy hôm nữa,chứ đột ngột thế này em cũng chẳng biết nói sao.
- Uh tất nhiên,có gì cứ gọi cho anh
Ăn xong tôi đi về nhà,cả tối hôm đó tôi suy nghĩ mãi về đề nghị của lão Phương. Tôi gọi điện về để xin ý kiến mẹ tôi, nhưng tôi cũng chỉ nói là đi làm thêm ở quán karaoke chứ cũng không dám nói là làm quản lý. Lúc đầu thì mẹ không đồng ý,vì bảo tôi làm ở đó phức tạp lắm,nhiều thành phần,nhưng sau tôi nài nỉ một hồi thì mẹ cũng đồng ý,với điều kiện là không ảnh hưởng gì đến học tập. Sau cùng tôi gọi cho ông Phương bảo là tôi đồng ý. Hắn có vẻ mừng ra mặt,bảo tôi tối mai lên quán để hắn bắt đầu hướng dẫn cho.
Hôm sau tôi lên quán,đầu tiên lão Phương dẫn tôi đi giới thiệu với tất cả mọi người,cũng may ở đó toàn người trẻ,nên cũng dễ với tôi. Quán có 5 tầng,ba tầng dưới là phòng bình thường,tầng 4 có 3 phòng,đều là phòng VIP,tầng 5 có 1 phòng duy nhất,phục vụ cho những cuộc hát hò đông người. Nhưng sau tôi cũng biết là phòng đó chủ yếu phục vụ khách bay ( hồi đó đá chưa có hoặc nếu có thì rất ít ,dân chơi hồi đó đa phần là cắn thuốc lắc và bay ). Làm ở đó một thời gian,tôi cũng hiểu là lão Phương nhập rượu và thuốc lá lậu về,sau đó bán cho khách. Doanh thu của quán phần lớn là từ rượu và thuốc lắc,còn nếu chỉ khách bình thường hát hò uống bia thì gần như tiền kiếm được không đáng bao nhiêu. Sau khoảng 2 tuần làm ở đó thì tôi cũng dần dần quen việc,thời gian này lão Phương vẫn đứng ra làm quản lý,tôi thì chỉ le ve theo lão để nghe lão chỉ bảo. Thời gian đó cũng là cuối học kì 2 của năm thứ nhất,tôi cũng chuẩn bị thi hết môn. Lão Phương bảo là để hết năm học này,bắt đầu vào nghỉ hè sẽ cho tôi trực tiếp quản lý. Khi đó chỉ còn hơn một tháng nữa là nghỉ hè.
Một buổi sáng tôi đang ở trường thì thấy có điện thoại,Huy Minh goi :
- Gì cu ?
- Anh đang ở đâu đấy ?
- Tao đang ở trường,sao thế ?
- Em bảo này ,anh có nói chuyện được không ?
- Được,sao ?
- Em bảo này,ở HN anh có mối nào mua được ít thuốc lắc không ?
- Vãi,có thì có thôi. Nhưng ở dưới nhà thiếu gì mà phải lên đây lấy ?
- Không,em đang đi Lạng Sơn chơi với mấy thằng bạn,tý nữa về lại về nhà một thằng nó ở Hải Phòng. Chúng nó đang rủ làm tý,bây giờ lại về nhà mua thì lòng vòng quá. Hỏi anh nếu có thì em mua một ít rồi đi Hải Phòng luôn.
- Thế mấy giờ mày về ?
- Tầm 5-6h em về,chắc tầm đêm thì đến HN.
- Thế mày chờ tý tao gọi cho ông này đã,có gì tao gọi lại cho
- Ok anh.
Tôi gọi luôn cho lão Phương :
- Anh nghe em ơi!
- Em bảo này,có thằng em em nó định mua ít thuốc lắc,anh xem có được không ?
- Loại gì ,mua bao nhiêu ?
- Thế để em cho nó số của anh rồi có gì nó gọi anh nhé
- Ok
Gọi lại cho Huy Minh:
- Em nghe đây rồi
- Đây mày gọi cho số này 09xxxxxxxx, bảo là em anh béo,cần gì cứ nói với ông ấy nhé
- Ok anh.
Tối hôm đó tôi lên quán thì thấy lão Phương đã ở đấy rồi. Lão bảo :
- Thằng gọi mua thuốc là em thế nào với mày đấy ? có tin được không ?
- Nó là em họ em,con cậu ruột,anh yên tâm đi.
- Uh chõ mày bảo nên anh ok rôi,nó bảo tầm 12h nó về HN nó gọi.
- Vâng
Hôm đó là đầu tuần nên quán thưa khách,tôi với lão Phương ngồi ở quầy bar nói phét mãi. 11 rưỡi, tôi với lão đang đá bi-a thì thấy lão có điện thoại. Rút ra hắn quay sang tôi bảo :
- Thằng em mày gọi này. A lô ?
- …………………..
- Uh ,thế chú có biết chỗ xxx không ?
- ……………………….
- Uh thế cũng được,ngồi đấy chờ anh nửa tiếng nữa
Cúp điện thoại,lão quay sang tôi :
- Đi đi
Tôi thanh toán tiền rồi 2 anh em lên ô tô phi ra chỗ hẹn,lúc ra thì thấy Huy Minh đang đứng với một thằng cu nữa.
Bọn tôi xuống, mấy anh em chào hỏi nhau. Rồi trao hàng vào tiền. Xong xuôi thì thằng Huy bảo :
- Thôi bọn em đi HP luôn,có gì lần sau có dịp anh em mình ngồi với nhau lâu hơn
- Uh đi đi,mà mày chơi thì cũng vừa phải thôi. Quá là hại người lắm đấy, mà cẩn thận đừng để ông bà già biết,không là chết cả anh lẫn mày
- Em biết rồi,anh không phải dặn. Thôi em đi đây
- Uh biến đi.
Cũng chẳng có việc gì,tôi về nhà ngủ luôn ( hết kì 1 nắm nhất,mẹ tôi đã cho tôi về nhà ở,không ở nhà bác nữa nên lúc này,tôi đi về khá thoải mái.)
Sáng hôm sau tôi đang ngủ thì có điện thoại,nhìn máy thì thấy số Long Vân. Quái lạ,có chuyện gì mà lão này gọi mình sớm thế. Tôi uể oải bốc mày :
- Em nghe đây rồi
- Mày đang ở đâu đấy ?
- Em đang ở nhà,đang ngủ đã dậy đâu. Có việc gì mà mới bảnh mắt ra đã gọi sớm thế ?
- Mày thu xếp về ngay. Thằng Huy bị bắt rồi.
Tôi giật mình,lập tức tỉnh như sáo.
- Cái gì ? sao lại bị bắt ? ở đâu thế ? bao giờ ?
- Đêm qua,bị bắt ở Quán Toan, trên xe nó có hơn 40 viên thuốc lắc. Thôi mày thu xếp về đi,trên điện thoại khó nói lắm
- Vâng được rồi,em ra bến xe về luôn đây
Tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh,đúng rồi,phải gọi cho lão Phương ngay.
“ Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên …”
Không gọi được,không biết hắn tắt máy đi ngủ hay có chuyện gì rồi. Tôi bật dậy thay quần áo rồi lấy xe phi khỏi nhà .


Tôi lao như điên lên quán karaoke, hi vong đêm qua lão Phương ngủ ở đấy,lên đến nơi thì thấy mấy thằng nhân viên đang chuẩn bị ăn sáng, nhìn thấy tôi,một thằng mở lời trước :
- Anh,vào ăn sáng với bọn em.
- Thôi chúng mày ăn đi,anh Phương có đây không ?
- Có anh ạ,anh ấy ngủ trên phòng đấy,mà có việc gì mà anh gọi anh ấy sớm thế ?
Tôi chạy lên phòng ngủ của hắn, đập cửa gọi hắn dậy. Một lúc sau thì nghe thấy giọng hắn gắt lên :
- Thằng nào đấy ?
- Em béo đây,anh mở cửa mau,có việc gấp lắm.
Tôi thấy trong phòng lục đục rồi lại thấy tiếng con gái léo nhéo,mẹ.lão này hôm qua lại gọi đào rồi. 10 phút sau mới thấy hắn thò đầu ra ngoài,tôi kéo hắn ra cầu thang ,vừa đi hắn vừa gắt :
- Ơ cái thằng này ,làm gì mà mới sáng đã rộn hết cả rang lên thế ?
- Anh ra đây, hỏng mẹ rồi anh ơi,thằng em em hôm qua về đến HP bị bắt ở Quán Toan rồi.
Lão Phương lập tức nghiêm túc trở lại,không như tôi,hắn bình tĩnh đến rợn người. Suy nghĩ một lúc hắn hỏi tôi :
- Thông tin có chắc không ?
- Chắc anh ơi
- Thế nó đã khai gì liên quan đến anh em mình chưa ?
- Em chưa biết, em đang đinh về nhà xem tình hình thế nào.
- Mày điên à? Về bây giờ loắng ngoắng thằng kia nó khai ra thì nó tóm mẹ nó cả mày,mày bây giờ gọi về dưới nhà xem thế nào đã.
Tôi rút điện thoại gọi cho Long Vân, cùng lúc đó thì thấy lão Phương cũng lấy điện thoại gọi cho ai đó. Sau khoang 3 hồi chuông thì thấy Long Vân bốc máy :
- Béo à ?
- Vâng anh
- Mày về chưa ?
- Em chưa,em bảo này,thằng Huy lúc đêm qua nó lấy thuốc là em lấy cho nó,không biết lúc lấy lời khai nó có khai ra em không ?
- Cái gì ? mày lấy thuốc cho nó hả ?
- Vâng,hôm qua nó gọi em nhờ em lấy cho mà.
- Đm,thế thì mày đừng về vội,để anh hỏi xem thế nào đã.
- Vâng,có gì gọi em luôn nhé.
Tôi cúp máy xuống thì thấy lão Phương vẫn đang nói chuyện,lúc sau hắn đi ra chỗ tôi,nhìn ánh mắt dò hỏi của tôi,hắn bảo :
- Anh vừa gọi hỏi,cũng phải để ông ấy hỏi đã,chưa biết thế nào.
Hai an hem ra quầy bar, lão Phương với chai XO rót mỗi thằng một ít,cụng ly xong tôi đổ cả cái đống cay cay ấy vào họng rồi châm điếu thuốc. Hút được 2-3 hơi thì chuông điện thoại reo, cậu Minh :
- Cậu ạ !
- Uh, thế đêm qua là mày lấy thuốc cho thằng Huy hả ?
- Vâng ạ,không biết nó có nói gì về cháu với công an không ?
- Với tính cách thằng Huy thì cậu nghĩ la nó không nói gì đâu , nhưng để đề phòng mày cứ lặn đi đâu đó vài ngày,đề phòng có biến vì cậu nghĩ là thằng Huy dính vụ này do thằng nào đó xì đểu,chứ tự nhiên bao hôm không sao,đúng hôm lấy thuốc thì bị bắt. Mày có tiền đấy không ? có chỗ nào lặn đi được không ?
- Thế được rồi,cậu đợi cháu một lúc cháu gọi lại cho nhé.
Tôi vừa quay vào thì lão Phương hỏi ngay :
- Sao rồi ?
- Ông cậu em vừa gọi,bảo là nghi có thằng nào xì đểu,bảo em lặn đi vài ngày để ở dưới đó giải quyết ổn thỏa đã.
- Uh ,anh vừa hỏi thì trên này chưa thấy thông tin gì về việc công an tìm anh em mình cả. Nhưng thôi cứ đi đâu vài ngày cũng được. Mày có chỗ nào đi chưa ?
- Em định sang nhà thằng bạn ở mấy hôm.
- Thằng ngố,thế mà gọi là lặn à ? Mày sang đó thì chỉ cần 2 tiếng là công an nó tóm cổ mày ngay. Được rồi,mày đi với anh. Đợt tới anh cũng có việc định đi,thôi thì nhân tiện đi luôn vậy.
- Đi đâu anh ?
- Sài Gòn. Mày đi lần nào chưa ?
- Em đi một lần rồi,lần đó đi xuyên Việt với ông già. Thế bao giờ đi anh ?
- Mày chuẩn bị đi, để anh bảo con bé lễ tân nó đặt vé luôn,có lúc nào đi lúc đấy.
- Để em về lấy mấy bộ quần áo đã.
- Uh nhanh lên,mang 1-2 bộ thôi,có gì vào đó mua tiếp.
Tôi phi về nhà,lấy cái balo cho vào 2 bộ quần áo ,cái côn cũng được tôi lấy từ cốp xe ra nhét vào đáy balo,xong xuôi đâu đấy tôi gọi cho cậu Minh :
- A lô
- Cậu à,cháu chuẩn bị bay đi Sài Gòn,nếu có gì cậu lựa lựa nói với mẹ cháu nhé.
- Uh,mày đi với ai đấy ? trong đó có người quen không ?
- Cháu đi với ông anh hôm trước lấy thuốc cho thằng Huy đấy, cháu thì làm gì quen ai trong đó,nhưng cứ đi với ông kia thôi
- Uh được rồi,thế vào đó có gì gọi ngay cho cậu nhé,tao cũng có mấy chiến hữu trong đấy,có gì gọi tao ngay đấy.
- Vâng cháu biết rồi.
Tôi phóng xe sang nhà thằng cứt,kể tình hình cho nó nghe,rồi bảo nó lựa lời nói với em hộ tôi.  (Truyện từ Blog-Truyen.Com)
Tôi với lão Phương bay vào Sài Gòn ngay chiều hôm đó. Vào đến Sài Gòn, hắn mua cho tôi một cái mũ lưỡi trai,bảo đội cho đỡ nắng, cũng từ hồi đó mà tôi có thói quen đội mũ lưỡi trai đến tận bây giờ. Tôi hỏi hắn :
- Anh có chỗ nào đi chưa ? hay là về chỗ chiến hữu của ông cậu em ?
- Có chỗ rồi ? thế mày định về đấy à ? hay là đi với anh ?
- Em đi với anh thôi,có gì 2 anh em cho nó dễ
- Uh,thế gọi taxi đi.
Chúng tôi vẫy 1 cái taxi ,lên xe lái xe hỏi đi đâu, lão Phương đáp vẻ thành thạo :
- Cho về phường 12 quận 4 anh ơi !
Về đến nơi,lão Phương dẫn tôi vào 1 quán cafe khá đẹp, tên thì tôi không nhớ,chỉ nhớ nó ở gần chỗ Cầu Calmete ( chẳng nhớ viết có đúng không ),tôi và lão Phương vào đó gọi 2 cốc café đen,rồi lão Phương rút điện thoai gọi cho ai đó. Tôi nhấp môi cốc café,nói thật các bác trong Nam đừng tự ái,café ở trong này uống như nước gạo vậy. Nó không được đặc,thơm và sánh như ở ngoài Bắc. Tôi uống được một ngụm rồi bỏ đó,vẫy em phục vụ .
- Cho anh bao vina em .
- Dzạ quán em không có vina anh
Lão Phương thấy thế vội bảo :
- Cho bao mèo đi em gái.
Quay sang tôi :
- Trong ngày người ta ít hút vina lắm,chỉ hút mèo thôi
Tôi ậm ừ ra vẻ hiểu,châm điếu thuốc. Điếu thuốc vừa tàn thì có một thằng đến bàn bọn tôi ,nó nắm 2 bàn tay vào nhau rồi cúi người xuống vẻ lễ phép :
- Dạ anh có phải anh Phương không ạ ?
- Phải rồi,có chuyện gì thế ?
- Dạ em là đàn em của anh Phát,anh Phát bảo em ra đón 2 anh ạ.



Lão Phương gật đầu rồi vẫy tôi ý bảo đứng dậy, 2 anh em ra ngoài thì thấy 1 con Mer đang mở cửa chờ chúng tôi. Tôi quăng cái balo rồi nhảy vào trong,lão Phương vào theo. Thằng cu vừa nãy đóng cửa cho bọn tôi rồi lên ghế trước,bào thằng lái xe :
- Đi đi.
- Dạ đi đâu anh ?
- Về nhà chứ đi đâu nữa.


==> PHẦN 4 <==





Ý kiến bạn đọc { 0 }

Ý kiến của bạn

Chào mừng bạn đến với TruyenCuatToi.Com - Chúc Bạn Online Vui Vẻ