• 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

Sự trớ trêu của số phận [Phần 1]


Ấn +1 Để Load trang nhanh hơn



Một tác phẩm nữa đến từ LauXanh của bác beoqn1710
Sự trớ trêu của số phận !!!
Văn phong rất hay và rất chân thật
Truyện này mình theo dõi từ những chap đầu nhưng đến bây giờ mới kết thúc nên mới post lên đây để các bạn cùng đọc


Đọc truyện chùa đã lấu,nay tôi cũng mạo muội đóng góp câu chuyện cuộc đời mình,gọi là truyện nhưng nói chung it tình tiết về sex,cũng chỉ muốn đóng góp cho box truyện một hoàn cảnh tình yêu thôi !!!

Sinh ra ở vùng đất quanh năm mịt mù bụi than. Ông ngoại tôi đẻ 5 người con , trong đo chỉ có mẹ tôi là chị cả còn lại là 4 ông cậu.Mẹ tôi được ăn học đàng hoàng và trở thành công chức nhà nươc,làm trong một công ty khs có tiếng trong nước .Còn lại 4 ông cậu tôi đều làm cai than , ở chỗ tôi hay gọi là làm than thổ phỉ.Than thổ phỉ tức là việc đâm chém để tranh giành địa bàn,để lấy số,để thị uy là chuyện thường ngày. Bên cạnh đó máy ông ấy còn kiêm them nhiều việc khác mà đa phần là việc không hay ho gì,như làm cầm đồ,cho vay nặng lãi,hay đòi nợ thuê,bảo kê song bạc,địa khái là không thiếu trò gì trên đời.Chình vì hoàn cảnh gia đình như thế nên tôi nói chung là một thằng khá mâu thuẫn.Áp lực học tập mà mẹ tôi dành cho đã làm tôi từ bé lúc nào cũng ở trong top 5 ở lớp,nhưng việc sinh ra ở một dòng họ có hơi hướng xã hội đen cũng làm tôi cực kì lì lợn, cũng như không lạ gì những trò cờ bạc hay lô đề,bong bánh.Tôi có những người bạn rất giỏi,thằng thì được trường cho đi học nước ngoài,thằng thì giờ đã tiến sĩ,thằng thì kết nạp Đảng từ khi còn trong trường,bện cạnh đó tôi cũng có những chiến hữu mà giờ đang trong tù,có thằng cũng cai than có dưới tay hang chục thằng đàn em sẵn sang đâm chém,hoa cải ngập nhà,có những thằng giờ đang làm trùm cung cấp thuốc lắc, đá và kẹo cho cả khu vực chỗ tôi ở. Sỏ dĩ tôi phải dông dài kể vậy thực ra không phải khoe khoang gì,mà chỉ để các bạn hiểu hoàn cảnh mà tôi lớn lên,nó ảnh hương đến tính cách cũng như mọi chuyện của tôi về sau này(Truyện từ: Blog-Truyen.Com)

Lớp 9,cái tuổi dở dở ương ương,tôi cũng tập tành hút thuốc lá,hồi đó tôi vẫn nhớ là mẹ cho 2k ăn sang,tôi chỉ ăn 1 bát phở 1,5k còn 5 trăm để mua thuốc lá hút. Hồi đó toàn mua Du Lịch với Bông Sen hút. Điếu thuốc khét mù,hút vào buồn nôn và váng hết cả đầu,nhưng vẫn cố sống cố chết nuốt khói,thở ra,mặt lạnh tanh,vì khi đó nghĩ thế là oai,là hổ báo,bây h biets là không phải thế thì lại không bỏ được.Hồi đó bọn tôi phải thi vào lớp chọn,chỉ tiêu là 40 đứa,nhưng về sau thì điểm năm đó khá cao nên trường quyết định làm 2 lớp chọn.Lớp 1 là toàn những đứa được chọn,lớp 2 thì 1 nửa là chọn,một nửa là vào theo đường quan hệ,con ông cháu cha.Tôi được vào lớp 2,khi đó do tôi học tốt nên bọn chăm hoc cũng chơi cùng,và cũng hút thuốc là nên cũng hay đi với bọn con ông chau cha,nghịch ngơm.Khoảng nửa sau kì 2 năm lớp 9 có tổ chức học đội tuyển,tôi đăng kí học đội tuyển lýNgày đó tôi thật sự đam me học lý,thích thú với việc nghiên cứu sách vở,giải thích các hiện tượng tự nhiên.Đợt thi năm đó,ở vòng thi huyện tôi đạt giải nhất,các bạn cũng nên biết là giải nhất ở đây không phải tôi điểm cao nhất mà là cứ ai đạt 18/20 điểm là đạt giải nhất.Năm đó tôi cùng với 7 người bạn trong đội tuyển của trường đều đạt từ giải 3 trở lên,trong đó có 3 giải nhất. Vì thành tích như vậy nên bọn tôi đều được chọn vào đội tuyển của huyện đi thi cấp tỉnh.Đội tuyển huyện đa phần đều ở trường tôi,và trường tôi cũng là địa điểm được huyện chọn để các học sinh trường khác năm trong đội tuyển huyện về ôn tập. Trong khi đó thì thằng bạn than tôi cũng vào đội tuyển hóa thì lại ôn tập ở trường khác cách chỗ bọn tôi khoang hơn 5 cây số. Khu vực đó mặc dù cũng nằm trong huyện nhưng cuộc sống khác xa ở thị trấn chỗ tôi ở. Chỗ đó không có than nên cuộc sống đa phần phụ thuộc nông nghiệp,con người ở đó hiền hòa hơn,cuộc sống nói chung như đa phần nhũng vùng quê khác,người dân lam lũ và cuộc sống không được sung túc lắm.
Một buổi sang đang lững thững đi vào cổng trường ( trường cấp 2 và cấp 3 chỗ tôi nằm cạnh nhau và cách nhà tôi khaognr hơn 500m nên đa phần tôi đi bộ đi học) thì nghe tiếng gọi :” Ê , béo ơi”.Ngoảnh lại thấy thằng bạn thân mà tôi bảo học đội tuyển hóa,nó tên Tùng. Thằng bé đang ngồi quán nước cạnh công trường.Mọi người chắc cũn biết quán nước công trường cấp 3 đa phần tập trung những thành phần ham chơi hơn ham học,coi việc đi học là trách nhiệm đối với ông bà già,ông bà ấy cho tiền thì mình phải đi học,hết. Tôi và thằng bạn là 2 thành phần cá biệt trong cái quán chứa đầy lũ học sinh cá biệt của trường.
Quảng cái cặp xuống ghế,nhặt ngay điếu Tourism nhét vào mồm,bật,châm,nhả khói quay sang thằng bạn:
-Sao,hôm qua đi học dưới kia thế nào ?
- Đm,chán lắm,chả quen ai,đã thế lúc ra chơi tao đưa thuốc làm quen thằng bên cạnh,nó còn nhìn tao như UFO. Tiết sau chuyển chỗ khác,đm,cay nhất là mấy còn vịt giời cứ chỉ trỏ lúc nào hút thuốc giờ ra chơi. Chắc chúng nó chưa thấy ai đẹp trai hút thuốc lá hay sao ấy.
2 thằng phá ra cười. Tôi hỏi:
- Thế có tăm được em nào không???
-ĐM,ở đó toàn bọn con nhà nông,suốt ngày phơi mặt ngoài đồng,làm gì có em nào. À ko,có một em xinh lắm,nhưng xôi hơi nhỏ. Về nắn một dạo thì chắc cũng được.
- thế à? Thế thì cố mà chăn.
- Ờ,để xem tình hình thế nào đã,bỏ cái Nga cho ai.
Thằng bạn tôi khá đẹp trai,yêu con bé Nga cùng lớp tôi,2 đứa yêu nhau 10 năm trời,rồi cưới nhau ,giờ thì đã có với nhau 2 đứa con gọi tôi là cha nuôi.
- Ờ thế thôi lên lớp đi. Tiết đầu chào cờ bà chủ nhiệm lên lớp đấy.
Đọt ôn luyên trôi qua dần,Tùng lên lớp vẫn thỉnh thoảng khen con be cùng đội tuyển,bảo giới thiệu cho tôi,nhưng nói thật hồi đó tôi chả nghĩ gì đền chuyện đó,coi như đó là câu chuyện kể lúc 2 thằng không có chuyện gì nói.
Đọt thi tỉnh năm đó,tôi đạt giải 3 duy nhất của huyện,còn lại chỉ có 2 giải khuyến khích nữa,Tùng thì đã xuất sắc giành giải nhì. Vì thành tích đó, 2 thằng được huyện đoàn tằng giấy khen trong kì tổng kết năm học. Tại buổi lễ đó mời toàn bộ những học sinh ở cả 3 cấp đạt từ giải 3 trở lên ở tất cả các trường trong huyện,cùng với các giáo viên dạy giỏi và các anh chị đố đại học điểm cao đến dự. Ngồi nghe diễn văn 1 lúc,2 thằng nháy nhau ra ngoài đá bi-a. Ngoảnh đi ngaonhr lịa đã 12h kém,2 thằng hốt hoảng phi vào thì thấy cả hội trường đang ăn uống linh đình.Đang ko biết làm sao thì nghe thấy tiếng con gái , giọng nói mà đến mãi bây giờ,mỗi lần nghi lại,tôi lại thấy buồn đến tê người.: “Tùng ơi”
Ngoảnh lại thấy một hôi 4-5 đứa đang ngôi,tôi nháy Tùng “ ai đấy?
- À,bọn học cùng đội tuyển tao
- Sao bảo bọn nó không chơi với mày
- Hôm đầu thôi,mấy hôm sau nó thấy tao học cũng ok nên cũng bình thường dần. Con vừa gọi là em tao bảo mày xinh đấy,còn thằng ngồi cạnh là thằng hôm nọ tao mời thuốc
Vừa nói chuyện 2 thằng vừa lững thững đi đền bàn ăn. Thằng con trai hồ hởi:
- Đã ăn xong rồi cơ à ? lúc nãy ngồi đâu mà không thấy mặt?
- Nào đã được miếng nào? Vừa nãy ngồi buồn ngủ quá ra ngoài chơi ,vào thì đã như thế này mẹ rồi. Đang định về luôn ăn cơm nguội đây.
- Thế ngồi đây luôn đi cho vui.
- Ờ thế cũng được.
2 thằng tôi ngồi luôn,phần vì đói,phần vì muốn về cũng không về được,phải đợi thày cô ăn uống xong mới đi xe trường về cùng được.
Vừa ngồi xuoogns ông bạn kia đã rót 2 cốc bia,đưa mỗi thằng một cốc,rồi trăm phần trăm luôn. Tôi thì không uống được nhưng thôi cốc đầu cũng coi như uốngthuốc,với lịa đây là cơm hội nghị nên cũng ko có nhiều bia mà uoogns,địa khai mỗi thằng 2 cốc là hết. Uống xong cốc đầu ,Tùng nó cũng giới thiệu lần lượt mọi người. Em xinh xinh kia tên là Hằng, còn ông bạn này tên Long. Câu chuyện lập tức rôm rả ngay. Hôm đó lần đầu tiên nhìn thấy em nhưng tôi đã lập tức bị em cuốn hút ngay,em cao ,da trắng,tóc dài bện đến kheo,má lúm và răng khểnh. Em chỉ có điểm trừ về ngoại hình là xôi hơi bé,đại khái là hơi LCD,và răng hơi xỉn mầu. Hơi xỉn tức là răng không được trắng lắm,chứ đừng bạn nào tưởng tượng là có thể cạo răng em về nấu canh cua đâu nhé.
Trên xe về,tôi bảo Tùng:
- Hằng nhìn xinh nhỉ !!!
- Kết rồi à,thế sao lúc ăn cứ im thít thế ???
- Tao ngại quá. Mà cũng ko biết nói gì
- Thế đợt bảo giới thiệu lại còn sĩ,giờ thì con cá sổng là con cá to nhé
- Ôi,biết đâu mà tiếc của giờiMà ko biết năm nay nó có thì vào trường XXX không nhỉ??
- Cứ hi vọng đi cu. Ai đánh thuế ước mơ.
Lên lớp 10 , tôi và Tùng đều đỗ vào lớp chọn trường công lập gần nhà tôi . Tôi thì còn đõ cả vào chuyên Lý của tỉnh nhưng bố mẹ ko cho đi học,phần vì bố tôi làm ở xa nhà,em còn bé,bố mẹ muốn tôi ở nhà ,phần vì sợ cho tôi đi xa không quản được. Với lớp chọn trường tôi mới đỗ vào cũng có tỷ lệ đõ đại học khá cao,không 100% thì cũng 90% nên học ở nhà cũng chả lo gì. Năm đo bọn tôi là lớp chọn tự nhiên,đầu vào định lấy 35 học sinh,quyết tâm đào tạo 35 học sinh này đỗ đại học hết để lấy thành tích cho trường,nhưng sau đó thì cũng lại qua đường quan hệ,xuất hiện theem15 chu nữa,kéo sĩ số lên 50. Ngày đi nhận lớp,tôi với Tùng vào muộn mấy phút,thấy lớp đông nghit nhưng cũng chưa thấy giáo viên,2 thằng lớp mà cảm tưởng như đang đi trên sàn catwalk vậy. Cả lớp xì xào,cũng đugns thôi,học sinh lớp chọn gì mà tôi thì tóc nhuộm hạt dẻ,quàn rách tả tơi,ông Tùng thì tóc đen nhưng khuyên tai bạc,quần xắn,2 bố 2 điếu Du Lịch phì phà phì phèo. Về sau khi đã biết nhau,bọn ở lớp mới bảo ngày đo bọn nó đoán 2 thằng tôi là vào lớp theo dạng quan hệ,chứ học hành gì cái lũ này.Nhìn khắp lớp ko thấy Hằng đâu,tôi thấy cũng hơi chán chán.
Kì 1 lớp 10 trôi qua bình thản,tôi thỉnh thoảng vẫn bỏ học,hôm thì đá bi a,đánh điện tử,lên lớp 10 tôi cũng không dính vào đánh nhau nhiều như hồi cấp 2,cơ bản cũng lớn rồi,hai nữa mấy ông cậu tôi dạo đó làm ăn khá nổi ,nên ở trường bọn đầu gấu đầu mèo khá nể tôi. Tôi thì chẳng muốn gây sự với ai,không ai làm gì thì tôi cũng chẳng làm gì ai bao h. Ra đường đâm xe vẫn xin lỗi đều,nó chửi 1-2 câu thì thôi kệ,trừ trường hợp nó động chân động tay hay chửi ông bà già thì trong cốp xe lúc nào tôi cũng có 1 cái côn để đề phòng có biến vậy,nhưng suốt 3 năm cấp 3 tôi cũng chỉ rút ra có 1 lần,mà cũng chưa kịp vut,vì thằng cu kia lên xe phóng mất hút luôn.
Hết kì 1 năm lớp 10,cũng chẳng có gì đặc biệt.Buổi đi học đầu tiên của kì 2 cũng là ngày đầu tiên sau tết ấm lịch. Sau khoảng gần chục ngày ăn ngủ vô tội vạ,đến ngày đi hoc tôi cũng chả nhớ gì. Hôm đó học chiều,12h hơn học mà 11 rưỡi tôi mới đi ngủ trưa,đến 1h kém thì thấy có người đập đập
- Béo ,dậy ngay , không đi học à con ???
Mở mắt ra thấy mẹ đang hốt hoảng, bần thần một lúc tôi mới nhớ ra hôm nay là ngày đầu tiên đi học sau tết,cuống cuồng thay quàn áo phóng đi trong tiếng gọi vowiscuar mẹ :
- Cứ bình tĩnh,đằng nào cũng muộn rồi,cẩn thận không lại va quệt vào đâu thì khổ
Phi len trường thì đã vào tiết 2,à quên chưa nói là cuối lớp 9 tôi đã đi xe máy đi học,cơ bản là dạo đó ôn thi tốt nghiệp hay phải từ trường về nhà cô học,sau lên cấp 3 thì cứ thế đi luôn. Tiết học đó là tiết công dân,tôi thầm nghĩ:”hỏng bét,con mụ này khó tình lắm”
Đã định không vào quay ngược lại thì gặp bà chủ nhiệm,bà ấy quý tôi lắm nên nghe trình bày hoàn cảnh lại dẫn vào nói hộ nên tôi an toàn vào lướp trong tiếng cười ầm ĩ của lũ bạn. Dạo đó tôi ngồi bàn cuối với thằng Tùng,tôi ngồi ngoài còn nó ngồi trong,bàn có 2 thằng thôi. Cắm cúi đi vào bàn,quang cái cạp xuống tôi chửi đổng :
- Đm,đen như chó,đúng buổi khai xuân thì đi học muộn
Nói xong tôi mới ngớ người ra,trên bàn là một cái hộp bút thủy thủ mặt trăng và 1 bàn tay trắng gì mà sang thế. Ngẩng lên tôi gần như đứng hình luôn,Hằng. Đugns khoảnh khắc tôi chưa biết làm gì thì một giọng nói đến bây h tôi vẫn không quên được vang lên:
- Anh béo,anh đã đi học muộn lại còn làm gì thế? Anh có muốn anh là người đầu tiên khai bút sổ đầu bài không???
Biết điều ngồi xuống,cắm cúi giả vờ ghi chép. Lúc sau thấy tình hình yên yên mới quay sang hỏi :
- Bạn mới chuyển vào lớp mình à???
- Uh,mình mới vào lớp,bàn này hôm nay trông nên cô giáo bảo mình ngồi đây.
Ờ nhỉ , h mới để ý thằng cứt kia cũng nghỉ học. Trong đầu tôi lúc đó chỉ bật lên một từ : DUYÊN SỐ.



Chap 2 :
Đượt đó lớp tôi có 2 người chuyển vào đều là con gái,đứa kia về sau trở thành một trong những người bạn thân nhất của tôi,tên là Yến. Tuy nhiên câu chuyện của tôi với Hằng buổi đầu tiên cũng chỉ có vậy,vì hôm đó là buổi khai xuân nên hết tiết đó bọn tôi nghỉ luôn.
Phi ngay xuống nhà thằng cứt kia thì bà già nó bảo là nó hôm nay về quê,mai mới lên. Mình dặn bà già nó bảo bao h nó về cô bảo nó sang nhà cháu nhé.
Sáng hôm sau đi học them hóa,môn mình ghét nhất trong 3 cái môn thi đại học. Cơ bản môn này học ở nhà bà bác họ mình nên ko nghỉ được. Đang chán nản lê bước vào chỗ thì bất chợt thấy Hằng với Yến đang ngồi bàn cuối lớp học thêm . Tim lại đập rộn rang,hóa ra em chuyển lên đây học lên đi học thêm trên này luôn,cuộc đời tươi rồi. Vào lớp,bà bác làm quen 2 hoc sinh mới,chưa bao h mình thấy quý bác mình thế,vì trong tiết mục làm quen có cả việc ghi số điên thoại gia đình để tiện lien lạc với phụ huynh. Lúc đó điện thoại di động là thứ cực kì xa xỉ,số di dộng hồi đó mới chỉ có 9 số chứ không phải lên đên 11 số như bây giờ. Lúc đó máy bàn vẫn nhiều nhà còn chưa có. Nhưng may cho tôi là nhà em có luôn. He,chép ngay vào cuồi quyển sổ học thêm.
Hôm sau đến lớp thì thấy thằng cứt kia đi học rồi,chém gió tình hình với nó xong,cả 2 thằng đi đến quyết định là mình sẽ tán em.
Vừa lúc đó thì bà giáo chủ nhiệm vào lớp, bà giáo yêu cầu sắp xếp lại sơ đồ lớp,đm,đen rồi. Sau một hồi cả lũ cầm cặp chạy qua chạy lại thì em ngồi bàn 2 tổ 1 còn tôi bàn 3 tổ 2. Nghe thì chẳng lien quan nhưng may cho tôi là em và tôi ngồi ở 2 phía đầu bàn sát nhau,vì thế nên tuy khác tổ nhưng khoảng cách giữa em và tôi rất gần. Sắp chỗ xong em quay xung quanh,nhìn thấy tôi em khẽ cười :
- hôm nay đi học đúng giờ ghê !
Tôi gần như ngậm tăm,chẳng biết nói gì,chỉ biết cười ngượng và gãi đầu. Ra chơi tôi cũng gọi em nói 1-2 câu chuyện,mất một lúc em mới nhớ ra tôi. Cũng đúng vì cũng đã gần 1 năm từ ngày em với tôi gặp nhau,hơn nữa so với hồi dó tôi khác nhiều. Trước tôi béo và để tóc ngôi giữa,nây giờ tôi gầy hơn nhiều,đã cạo trọc nhuộm hạt dẻ,hơn nữa lại đeo thêm quả đít chai nữa. EM khong nhận ra cũng phải. Kể từ lúc đó câu chuyện giữa tôi và em than mật hơn rất nhiều . Em có một nụ cười duyên chết người luôn. Một kiểu nói chuyện duyên dáng ,vui vẻ. Bố mẹ em đều là giáo viên,nhà em có một chị gái cũng đang học sư phạm,có thể nói nhà em là gia đình rất gia giáo,lại sinh ra ở một khu vực thuần nông nên trông em rất giản dị,mộc mạc.Sự giản dị của em đã cuốn hút tôi rất nhiều.Những ngày tiếp theo tôi liên tục tấn công em bằng những cuộc điện thoại,bằng những cử chỉ quan tâm ở lớp,bằng những lần đi song song để đua em về nhà. Thỉnh thoảng tôi cùng em ra chợ mua sách,đi ăn bánh khoai.Hồi đó tán gái gần như xũng chỉ có vậy.
Gần như ngày nào tôi cũng gọi cho em,những cuộc điện thoại không đầu không cuối,câu chuyện giữa chúng tôi thường xuyên bắt đầu bằng câu “a lô ạ” của em,rồi tôi lại bảo “ ngoan thế”.Có lần 2 đứa nói chuyện từ lúc mẹ tôi đi làm từ lúc 13h20 đến lúc mje tôi đi làm về là 17h20. Nhiều lúc em thấy tôi im lặng,em bảo :
- Đâu rôi?còn đấy không?
- Còn đây.
- Sao ko nói gì thế?hết chuyện à?cúp máy nhe?
- Ơ từ từ đã.
- Thế sao?không có gì nói thì cúp máy chứ còn gì??
- Từ từ đã,hay là bạn hát cho tớ nghe đi
- Tớ ko biết hát. Thôi cúp máy đây
- Ơ từ từ,thế hay tìm tờ báo nào đọc cho tớ nghe cũng được
- Để làm gì???
- Chẳng làm gì cả,tớ vừa được nghe giọng của bạn,lại vừa biết thêm tin tức,tốt thế con gì
Em bật cười,rồi cũng lấy chồng báo ra,đố tôi hết câu này đên câu khác. Em hay khen tôi thong minh,dí dỏm,những lời khen của em có thể làm tôi vui cả một buổi chiều,hay thỉnh thoảng lại tủm tỉm một mình.Cuối cuộc nói chuyên,tôi thường bảo em cúp máy trước,em hỏi vì sao,toi bảo vì tớ không muốn bạn phải nghe tiếng cúp máy,hãy để việc làm buồn chán đó cho tớ ( cái này tôi học ở một câu chuyện ở trong một tờ báo cũ). Thỉnh thoảng tôi cũng xuống nhà em chơi,thường là vào những hôm mà cả 2 không phải đi học thêm còn mẹ em có tiết phải di dạy ( bố em là hiệu trưởng nên ngày nào cũng phải đi ).Hồi đó mặc dù hoàn cảnh rất thuận lợi khi thường xuyên chỉ có tôi với em ở nhà,nhưng chưa một giây nào tôi có ý nghĩ đen tối với em. Tôi yêu em bằng một thứ tình cảm trong sáng của phần lớn những mối tình cấp 3 thời đó ( chứ không như bây h ,mấy em lớp 8 đã như gà rôi ). Dần dần tôi nhận thấy là xung quanh em xuất hiện khá nhiều đuôi,phần lớn là ở cái lớp chọn của khôi 11. Ví dụ mấy cái đuôi đó là bọn nghịch ngợm trong trường thì có lẽ tôi lại thấy dễ giải quyết hơn vì bọn đó yêu đương gì,thấy em nào xinh xinht hì đong đưa vậy,hơn nữa bọn đấy gần như tôi quen hết,tôi bảo một câu là được luôn. Đằng này mấy ông mọt sách khóa trên,suốt ngày cắm mặt học,đâu biết cái thằng tôi có mấy ông cậu chỉ cần thằng cháu ới một câu là cho đàn em đên xử luôn. Tôi thì ngại giải quyết theo kiểu đó,vì sợ mang tiếng tán gái bằng vũ lực,hơn nữa chẳng may đến tai bà già thì hỏng bét ( mẹ tôi cực phản đối chuyện yêu nhau khi còn học cấp 3).Mãi tôi cũng chẳng biết giải quyết thế nào,cho đến một hôm tôi lên lớp thì thấy Hằng đang đứng ở hành lang gần cửa lớp tôi noi chuyện với một thằng nào đấy tóc vàng chóe,tôi thấy em cười noi với thằng đó rất vui vẻ. Hằm hằm đi vào lớp,thằng cứt vứt cho tôi điếu thuốc lá,vừa noi :
- Ghen hả ??
- Thằng đó là thằng nào đấy???
Tôi hỏi với trang thái hằn học thấy rõ,vì từ xưa đến giờ mấy cái đuôi kia chi le ve lúc đi học về,hay viết thư nhờ đứa bạn nào đó lớp tôi đưa hộ,chứ chưa thằng nào dám lên tận lớp nói chuyện thế này ,đã thế trông thằng này lại còn như cái thằng đú,ví dụ ở đó là một thằng mọt sách có lẽ tôi đã ko ức chế thế này.
Thằng cứt bật cười,vừa nhôm nhoàm gói xôi vừa bảo:
- Thằng anh họ cái Hằng,mới chuyển vào lớp 11B,hôm qua đi học về cùng nó đấy,mày không để ý à ???
- Hôm qua nhà tao có đám giỗ,học xong tao chạy về nhà luôn chứ có kịp nhìn ngó gì đâu. Thằng này trông cũng hổ báo gớm nhỉ???
- Thấy bảo ở dưới kia cũng máu phết,lên đây chẳng biets thế nào?vào cái lớp B đấy cũng loắng ngoắng thằng Long Vân nó lại chả cho ra bã ( thời đó bọn tôi hay gọi tên kèm theo tên bố mẹ,cho dễ phân biệt,đây là thằng Long có mẹ tên Vân)
- 11b là lớp Long Vân à ?mày đi với tao một tý đi??
Vừa nói tôi vừa kéo ghế đi ra,thằng cứt cũng nhanh nhau vọt theo:”đi đâu đấy?”
- Xuống 11B
Ra đến cửa thì gặp Hằng đang đi vào , em khẽ cười :
- 2 cái người này lại trốn học à ?
Tôi chưa kịp thanh minh thì thằng cứt đã nhanh mồm :
- Tớ có muốn đâu,tại béo nó cứ rủ mãi
Em quay sang nhìn tôi,nói với vẻ bực tức :
- sao có mỗi cái việc đi học mà suốt ngày trốn vậy???
- Đâu,chạy xuống canteen mua ô mai ấy mà,thằng Tùng nó trêu đấy .
Thằng cứt nó phá lên cười ,em ngượng nghịu chạy ra chỗ mấy đứa con gái,tôi với Tùng xuống thì thấy Huy Vân đang xóc đĩa trong lớp.( hồi đó xóc đĩa trong lớp hay dùng bát là nắp chuông xe đạp,đĩa là cái nắp máy tính,còn vị là vỏ hạt dưa hay miếng tròn cắt từ vỏ bao vina,dùng mấy thứ đó nếu bảo vệ lên quơ tay cái là hết bằng chứng) . Nói thêm về Huy Vân,thằng này hơn bọn tôi 2 tuổi nhưng đúp 1 năm nên bây h chỉ hơn bọn tôi một lớp,nó gần như là thằng cầm đầu khối 11 và là đệ của ông cậu út nhà tôi. Thỉnh thoảng nhà tôi có việc nó cũng hay le ve nên cũng chẳng lạ gì tôi.
Tôi vào gọi Huy Vân ra ,lúc vào cũng thấy thằng tóc vàng cũng đang đặt cửa. Thấy bọn tôi gọi hắn chạy ngay ra ngoài niềm nở :
- có việc gì thế hai chú ? co vào làm tý không???
- Thôi , em không chơi đâu. Em có viêc muốn nhờ anh thôi,thawg tóc vàng kia mới vòa lớp anh à ???
- Uh,nó ở dưới kia mới chuyển lên ? sao? Nó làm gì mày à?
- À ko,thực ra thì nó có con em họ học lớp em,con bé đó hay bị mấy thằng lớp 11 A (lớp chọn) tán,anh bảo nó giả vờ là tán con em nó,rồi dằn mặt mấy thằng lớp A được không??
- Được thì được thôi,thằng này mới lên,cũng muốn lấy số,anh bảo nó thì nó ok nga thôi,nhưng sao mày lại nhờ anh việc này?? Mày đang tán con em nó à???
- Vâng,chỗ anh em em nói thật,anh bảo nó hộ em với.
- Thế sao mày ko tự giải quyết,mà phải nhờ thằng này làm gì?
- Thôi em ngại lắm,nhỡ đến tai bà già em thì nhức đầu lắm.Anh hộ em nhé.
- Uh,yên tâm về đi. Để anh bảo nó cho
Nhờ cái sự việc bất ngờ đó tôi đã dọn sạch mấy cái đuôi mà không phải ra mặt tý nào.



Chuyên tình cảm của chúng tôi tiến triển rất tốt,mọi người trong lớp đều mạc định chúng tôi là một cặp,riêng tôi thì chưa chính thức tỏ tinh,một là vì ngại,từ bé đã yêu ai bao giờ,hai là vì cũng chưa có cơ hội thích hợp. Mọi chuyện cứ như thế cho đến tận valentine năm lớp 11,tức là gần 1 năm kể từ ngày em chuyển vào lớp tôi.Tôi quyết đinh valentine năm đó sẽ làm một món quà thật hoành tráng để tỏ tình với em luôn. Hồi đó tôi tìm đủ thứ sách báo để tìm quà,tôi quyết định làm một chiếc bể cá tặng em. Chiếc bể cá đó có thực ra là một chậu cây cảnh loại nhỏ,tôi cũng mua tăm tre về để ghép thành một ngôi nhà nhỏ.Sau đó tôi mua socola loại rẻ tiền mà người ta hay bán để phun lên bánh gato ( hồi đo nhà bạn tôi làm bánh sinh nhật nên tôi mua được,chứ ở chợ thì cũng ko biết mua ở đâu ) ,tôi đun cho chảy ra,sau đó đổ trùm lên ngôi nhà đó,trong ngôi nhà tôi đáu một bong điện nhỏ sáng lấp lánh khá đẹp mắt. Sau đó tôi mua xi măng trắng đổ kín một nửa chậu và gắn ngôi nhà lên đó. Còn nửa còn lại ,tôi chăng đèn xung quanh,dưới đáy bể ghi một hang chữ,địa khái là một lời tỏ tình,còn chi tiết dòng chữ,tôi xin được giữ bí mật đó cho riêng tôi. Tôi cũng tằng kèm với bể cá đó một sợi dây chuyền ( hang mĩ kí ấy mà) hình trái tim.
Buổi sáng hôm đó tôi đi học từ khá sớm,mang mòn quà to uỵch lên gửi ở phòng bảo vệ,ông bảo vẹ trường tôi nhà cũng gần nhà tôi,hồi tôi còn bé suốt ngày bế tôi đi chơi khắ xóm nên h tôi chả lạ gì. Thò đầu vào phòng,thấy ông đang xem tivi :
- Bố Hải
- A,thằng này hôm nay đi học sớm gớm nhỉ,chiều nay khéo mưa đá bỏ mẹ,gì đấy???
- Bố cho con gửi cái hộp này ở đây,trưa con lấy
- Cũng được,cái gì đấy???có phải dao kiếm gì không???mấy cái đó không được đâu nhé.
- Bố yên tâm,dao kiếm thì ai lại đi bọc giấy hoa với thắt nơ làm gì,quà sinh nhật bạn con ấy mà,con ngịa mang lên lớp quá,bố cất hộ con nhé.
- Ờ được rồi,để tao trông cho,trưa nhớ xuống lấy nhé,vì chiều la thằng Lực nó thay ca tao về đấy
- Bố yên tâm,thế bố ăn sáng chưa,ra kia làm bát phở với con cho vui.
- Thôi khỏi nịnh,mày đi ăn đi,tao ăn rồi,tý mày ăn xong vào bố bảo nhé
- Vâng con biết rồi.
Ra ăn sáng xong xuôi,tôi mang xe ra hàng rửa sạch sẽ,rồi vào trường,mua bao gold vào phòng bảo vệ ( ở chỗ tôi hồi đo các ông già đa phần đều hút gold). Vào thấy bố đang ngồi một mình,rút điếu thuốc ra mời,rồi tự rót cho mình chén nước chè đăc ( sau này tôi nghiện uống nước chè đặc,có lẽ do anh hưởng từ bé đã hay uông nước chè ở cổng trường) (Truyện từ: Blog-Truyen.Com)
- con mời bố uống nước
- Uh uống đi,mày dạo này học hành thế nào??
- Con vẫn bình thường,dạo này con đi suốt,có bỏ học nữa đâu
- Uh tao biết,hôm nọ mẹ mày sang nhà,bảo là nhờ tao hỏi các cô giáo trong trường ,với lại bảo tao trông nom mày,rồi lại bảo tao để ý xem mày có còn giao du với bọn nghịc ngợm rồi đánh nhau không???
- Thế bố bảo sao???
- Thì tao bảo mày dạo này ngoan rồi,chứ còn bảo thế nào nữa. Mày làm gì làm,đừng để mẹ mày buồn,em mày còn bé còn ông già mày ở xa,mày cố gắng để mẹ mày không phải lo lắng cho mày là được.
- Thì con dạo này ngoan rôi đấy thây
- Uh thi tao cứ nói thế,à mà hôm kia tao thấy mày với thằng Tùng học xong phi xe rõ nhanh đi đâu đấy???đi như thế chết có ngày
- À hôm đó thằng em đứa bạn con bị mấy thằng nó quay trên bãi,con phải về đón ông cậu lên dàn hòa
- Thế có được việc không???
- Lên hơi muộn,thằng bạn con ăn mấy tát rồi,nhưng chưa sứt mẻ gì,he,thôi con lên lớp đây,bố cầm bao thuốc mà hút.
- Uh lên đi,nhớ lời tao nói đấy
- Vâng con biết rồi,con chào bố.
Tôi lên lớp là lúc cả lớp đã đến gần đủ,cũng sắp đến giờ vào lớp,đảo mắt qua chỗ em vẫn chưa thấy đâu cả. Cũng sắp đến h vào lớp,còn khoảng 5 phút nữa,tô sốt hết cả ruôt,mọi khi có bao h em đi muôn thế này đâu,ahy hôm nay em nghỉ,đm thế thì đen quá,mất bao công chuẩn bị em lại nghỉ thì hỏng bét. Tôi phi xuống 11B,nhìn thấy thằng tóc vàng:
- Anh,Hằng hôm nay ko đi học ạ ??
- Anh ko biết ,bình thường sáng thì bọn anh tự đi,trưa về mới đi với nhau.
Tôi lại phi xuống nhà xe ,lấy xe phóng xuoogns nhà em,đi được khaongr nửa đường thì thấy tiếng gọi : “béo ơi ,béo”
Ngoảnh lại thấy em đang vẫy vẫy ở quán nước bên dường,vừa dựng chân chống xuống em đã hỏi
- Lại bỏ học là sao???
- Ko,bỏ học đâu,mãi không thấy bạn đi học nên tớ tưởng bạn ốm,định hcyaj xuống nhà xem thế nào.
- Thật không đó?
- Thật mà? Thế bạn làm gì mà lại ngồi đây???
- Hỏng xe chứ sao??chán quá
- THế à?thế lên đây tớ lai đi học luôn,trưa về thì lấy xe



Thế là em leo lên xe tôi,tôi như trút được gánh nặng,đúng là ván sự khởi đầu nan.
Đến gần trường,tôi hỏi em ăn sáng chưa,em nói chưa ăn nhưng kiên quyết ko ăn vì bảo muộn học.Lúc 2 đứa đến trường thì đã hết 15 phút đầu giờ,bắt đầu vào tiết đầu. Cổng trường đã khóa,tôi nhìn vào thì không thấy bố Hải đâu,tôi quay ra định rủ em bỏ học thì đã thấy bộ dạng lo lắng rơm rớm nước mắt của em. Tôi phi cười bảo em :
- Đi ra đằng sau trường rồi trèo tường vào
- THế liệu có được không? Tớ hãi lắm
- Sao mà khogn được?nhanh lên ko là ko được vào lớp đâu
Em đành phải nghe theo tôi,vòng ra đằng sau trường.Loằng ngoằng một lúc em cũng ko thẻ trèo vào được,tôi bảo:
- bây giờ tớ sẽ bế bạn lên,sau đó bạn bàn vào cái mép tường rồi tớ sẽ đẩy chân bạn lên,thế là ok
Lúc đầu em có vẻ ngại,sau đó tôi giục quá nên em ddnahf nghe theo.Đó có thể coi là những sự đụng chạm đầu tiên giữa em vào tôi,khi bế em lên,mùi hương trên tóc em làm tôi xoa xuyên thấy lạ,sự mềm mại của co thể em cho đến mãi bây giờ,tôi vẫn chẳng thể nào quên được.vào trong trường tôi bảo em vào trước,con tôi tiết sau vào,vì sợ bọn lớp thấy em với tôi đến cùng nhau lại ngại,tôi thì không sao,tôi ngại là ngại cho em thôi.
Buổi học hôm đó diễn ra rất ồn ào,vì là ngày tình nhân,đứa nào cũng hong hóng tặng quà với nhận quà,còn bọn không phận sự gì thì ngồi chúi mũi bàn bạc với nhau. Riêng tôi thì cứ mặc kệ,coi như không có chuyên gì,thỉnh thoảng liếc nhin vẫn thấy em bình thường chứ không có biểu hiện gì cả.
Ra chơi,thằng cứt ra vỗ vai tôi :
- Hôm nay thế nào ?
- Mua rồi,nhưng lúc về mởi tặng,tao đang để ở phòng bảo vệ . Thế mày mua quà cho cái Nga chưa?
- Rồi,tối đi chơi tao tặng. Nay tao với nó giả vờ sinh nhật bạn rồi đi
- Uh
Hết giờ,tôi lai em về,trên đường tôi cũng chỉ nói chuyện vu vơ,không đả động gì đến ngày tình nhân gì cả. Về đến quán sửa xe,em vừa xuống,tôi đã quay xe ngay và bảo
- Nhà tớ có việc gấp,tớ phải về đây
- Ơ này này…
Không để em nói hết cấu,tôi vù ngay về phòng bảo vệ,rồi phi qua chợ mua thêm một bó hoa rồi phi đến nhà em luôn. Em vẫn chưa về đến nhà,từ xa tôi đã thấy em đang đạp xe một mình. Tôi dí xe đến sát xe em,rồi gọi khẽ : “ Hằng”
Em có lẽ cũng khá bất ngờ khi quay ra nhìn thấy tôi,em hỏi
- Ơ,đi đâu đấy ???
- Tớ quay lại tìm bạn thôi
- Tìm tớ làm gì,đòi tiền xe ôm à?
- Không,tớ có mon quà tặng bạn
Vừa nói tôi vừa chìa bó hoa và hộp quà ra,em cúi mặ xuống ngượng ngùng ,nhưng tôi nhận thấy em hơi cười mỉm và trong ánh mắt anh lên vẻ hạnh phúc thấy rõ. Em lí nhí :
- Tớ cám ơn
- Có gì đâu,thôi đi về đi ,ai lại giữa trưa cứ đứng phơi mặt thế này.
Em đạp xe,còn tôi đi châm chậm bên cạnh em,em khẽ khàng :
- bó hoa đẹp lắm,cậu vừa mới mua à???
- Uh,hoa vừa mới mua,còn quà thì làm mất gần tuần nay đấy
- THế á,quà gì đấy???
- Về mở ra thì biết,nói trước mất hay
Đã đến gần nhà em,tôi quay xe lại đi về,trong lòng bồn chồn không biết em có thích món quà không,và liệu em có đồng ý làm bạn gái tôi không???
Về nhà,ăn cơm xong tôi leo lên giường nằm.Lúc mẹ tôi đi làm là tôi bật dậy ngay,vồ lấy cái điện thoại gọi cho em,
- A lô ạ
- Ngoan nhỉ,
- Béo à ???
- Uh,sao? Có thích món quà sáng nay không?
- Uh,tớ thích lắm
- Vậy à,vậy ý Hằng sao?
- Ý gì???
- ừm.. Hằng làm bạn gái tớ nhé !
Bất ngờ bên kia vang lên tiếng khóc nho nhỏ,tôi hoảng hốt vô cùng. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn rất sợ việc chứng kiến con gái khóc,vì những lúc đó tôi thường luống cuống chẳng biết làm sao.Mất một lúc ,tôi lên tiếng:
- thôi, cho tớ xin lỗi,coi như tớ chưa nói gì cả.
- Hức,hức…không phải đâu,tớ đồng ý,chỉ là tớ quá hạnh phúc thôi
Sao,tôi có nghe nhầm không,em đồng ý làm bạn gái tôi,lúc đó tôi cảm tưởng như có thể bay lên được,cảm giác lâng lâng len vào từng thớ thịt. Tôi bảo em:
- thế bây giờ tớ xuống nhà cậu chơi nhé.
- Thôi đi làm gì,trời nắng chang chang thế kia?với lại sắp phải đi học thêm toán rồi còn gì.
- Thế ở nhà chờ tý tớ xuống đón đi học
Rồi không để em kịp phản đối tôi lấy xe lao ngay xuống nhà em,xuống đến nơi đã thấy em đang đứng ở cổng chờ. Tôi nhìn em cười,em ngượng nghịu cúi mặt,không dám nhìn thẳng vào mắt tôi,rồi bảo : “ quay xe đi,muộn học bây giờ,cứ ở đó mà cười”.
Trèo lên xe tôi bảo em:
- Tối nay đi chơi với tớ một tý nhé
- Đi đâu cơ,mà còn phải ở nhà học bài nữa
- Thì đi chơi một hôm để kỉ niệm ngày 2 đứa chính thức yêu nhau chứ sao. Đi một lúc thôi rồi tầm 9h thì về,học muộn tý cũng được chứ sao.
Lúc đầu em không đồng ý nhưng về sau tôi nài nỉ mãi em cũng xuôi xuôi. Buổi học thêm hôm đó tôi chẳng được chữ nào vào đầu,vì chỉ trực trực thò tay sang nắm tay em,em lúc đầu thi kéo rụt tay về rồi cấu tôi rõ đau,nhưng cũng chỉ 2-3 lần sau là em để yên cho tôi nắm. Cảm giác lúc đó của tôi rất khó tả,nhưng cho đến tận bây giờ,cũng chỉ có em làm cho tôi có được cảm giác đó thôi.
Hôm đó sau khi lai em về,tôi về nhà rồi đi đá bong với mấy ông anh ở xóm. Xong xuôi tôi về tắm rửa ăn cơm rồi bảo mẹ :
- Hôm nay con đi sinh nhật ban tý mẹ nhé!
- Uh,đừng có uống bia rượu đấy nhé,nhớ về sớm đấy
- Con biết rồi,con chào mẹ.
Phi xuống nhà em,đứng ở ngoài cổng tôi gọi em,một lúc sau em chạy ra mở cổng. Tôi dắt xe vào thì bố mẹ em đang ngồi uống nước xem ti vi,em bảo tôi:
- vào chờ tớ một ý,tớ rửa bát với thay quần áo là đi luôn
Tôi bước vào nhà chào bố mẹ em,bố mẹ em cũng niềm nở mời tôi ngồi uống nước,bố mẹ em cũng hỏi chuyên tôi,tôi đáp cũng trơn tru lắm,rồi cũng hỏi thăm lại tinh tình 2 cụ. Được một lúc thì em đi lên,em lấy lược chải đầu rồi bảo bố em :
- à ,béo đánh cờ hay lắm đấy bố ạ.
- Thế à?thế hay chú cháu mình làm ván nhỉ
Tôi ấp úng đáp :
- Dạ thôi ạ,cháu đánh mới bập bõm thôi. Để khi nào có dịp cháu hầu bác 1-2 vãn,chứ hôm nay cháu với Hằng phải đi sinh nhật luôn để tý nữa còn về sớm học bài ạ.
- Uh cũng phải,thế thôi 2 đứa đi đi
Ra khỏi cổng,chúng tôi đi chầm chậm trên con đường gần cánh diingf,gió thổi mát rượi,tôi hoi em muốn đi đâu,em thì bảo tùy ý tôi. Nếu như bây giờ thì có lẽ nhà nghỉ thẳng tiến,nhưng khi đó,tôi không hề có ý nghĩ đen tối như vậy trong đầu. Tôi đưa em vào công viên,hay còn gọi là khu vui chơi giả trí ở chỗ tôi,2 đứa chơi đủ trò,như ném phi tiêu,quăng vòng rồi ngồi trên ngựa gỗ chạy vòng tròn. Tôi và em đã rất vui trong buổi tối hôm đó,chúng tôi no đùa cười nói suốt một buổi tối. Lúc sau thấm mêt,tôi đưa em ra chiêc ghế đá ngồi nghỉ,rồi chạy đi mua 2 bịch nước. Tôi hỏi em:
- Hôm nay tớ vui lắm,bạn có vui không??
- Tớ cũng thế,.
Cả 2 đứa im lặng một lúc , rồi bất chợt tôi hỏi:
- Cậu yêu tớ từ khi nào vậy???
- Tớ có cảm tình với cậu từ những ngày đầu vào lớp,nhưng chỉ thực sự yêu cậu cách đây khoảng 2 tháng,nhưng tớ mãi chẳng thấy cậu noi,nhiều lúc tớ buồn lắm,vì nghĩ cậu không có tình cảm với tớ.
Oii,nghe những lời em noi mà tôi cảm thấy buồn quá,mình thật ngóc,đã làm em phải buồn. Rồi em hỏi tôi:
- Thế cậu yêu tớ từ khi nào???
- Tớ yêu cậu từ khi trái đất mới hình thành,từ khi con người còn ăn lông ở lỗ,nhưng mãi đến gần đây mới được gặp nhau,nên bây giờ tớ mới thể hiện được ( không biết sao hồi đó loại nghĩ được câu văn hoa thế,bây h thi đúng là chịu)
- Điêu thế. Con trai khó tin lắm
- Hì,à thế sợi dây chuyền sáng nay đã đeo chưa??
- Chưa,tớ có cầm đây này,tớ muốn cậu đeo cho tớ.
Tôi cầm sợ dây chuyền,vòn ra sau đeo cho em,tôi bất chợt đặt lên môi em một nụ hôn.Nụ hôn đầu đời của cả 2,nó trong sang,thuần khiết và không hề có mùi dục vọng. Sau khi buông ra,tôi nhìn thẳng vào mắt,em từ từ nhắm mắt lại,tôi khẽ nói : “ anh yêu em”,tôi lại đặt lên môi em một nụ hôn nữa,lần này nụ hôn nồng cháy hơn,tất cả thời gian không gian như ngừng lại,thế giới tưởng như chỉ còn có tôi và em. Một lúc sau,em khẽ đẩy tôi ra :
- Khiếp,làm gì mà kinh thế,làm người ta suýt ngạt thở đây này
- Cái gì,ai làm ai suýt ngạt thở???

Em lấy tay khẽ đạp vào vai tôi,rồi bảo:”thôi về đi,không bố mẹ mong”
- Ngồi với anh tý nữa đã rồi về
- Anh cái gì mà anh,về đi không lần sau bố mẹ không cho đi nữa đâu
- Yêu nhau thì phải gọi anh em chứ,em mà khoogn gọi thế là anh không đưa về đâu
- Thì anh được chưa,đưa em về nhanh lên
Tôi cười hì hì rồi chạy đi lấy xe đưa em về,trên đường về em khẽ ôm eo mình và tựa đầu lên vai mình.Về đến nhà minh bảo :
- Bảo bố mẹ là muộn rồi nên anh về luôn nhé,mà từ mai anh đưa đi học,đỡ phải đạp xe cho nó khổ ra.
- Vâng,anh đi về cẩn thận đấy.
- Cho anh hôn cái nữa rồi về
- Thôi ,nhõ bố mẹ thấy thì chết,anh đi về đi,lúc nào về nhà gọi cho em nhé.
- Uh thế thôi anh về đây,em về học bài rôi fngur sớm đi,sáng mai anh qua đón
Em vào nhà rồi,tôi cũng quay xe về,cảm giác thật thoải mãi,nhưng cảm giác đó không kéo dài lâu,vừa đi đến đầu ngõ rẽ vào nhà em,đã thấy mấy thằng đang đứng đầu ngõ. Một trong chúng nó soi đen pin vào mặt tôi,đã từng va chạm nhiều nên trong tình huống này tôi hiểu ngay là kiểu trai làng ta giữ gái làng ta. Tôi không tránh mặt đi cũng như không lấy tay che vì cứ để nguyên cho đèn soi vào mặt sẽ làm chúng nó thấy mình cũng là thằng lì lợm,từ đó chúng nó sẽ chùn tay hơn. Hoàn cảnh của tôi lúc đấy là khá căng,bọn nó có 4-5 thằng,gậy gộc cầm tay,tôi thì một mình,tay không,cây côn thì sáng nay trước lúc đi học đã bỏ ra để ở nhà vì con lấy chỗ để hộp quà. Tôi xác định hôm nay nếu chơi nhau thì sẽ đứng im cho chúng nó đánh,không bật lại,vì càng bật càng chết,rồi có gì mai xử lý sau vậy. Đang tính như thế thì bất ngờ có tiếng từ trong đám mấy thằng kia :
- Có phải béo không???
Tôi ngẩng mặt lên,thấy thằng kia giật đen pìn,đi lại gần tôi,hóa ra là một thằng chiến hữu học với tôi hồi cấp 2,lên cấp 3 thì nó phải vào dân lập do học dốt. Sau đó nói chung là dưới sự dàn xếp của nó,tất cả xí xóa và tôi về nhà hoàn toàn lành lặn. Về tôi gọi cho em ngay,rồi hỏi han vài ba câu rồi tôi cũng đi ngủ luôn.



Những ngày tiếp theo là những ngày thật sự hạnh phúc của tôi,chúng tôi yêu nhau,hàng ngày tôi qua đưa đón em đi học,bất kì lúc nào tôi với em cũng như hình với bóng.Chúng tôi động viên,giúp đỡ rất nhiều trong học tập. Yêu em cũng làm tôi thay đổi khá nhiều,tôi bỏ thuốc lá,đi học chăm phát sợ,gần như không nghỉ buổi nào kể cả học chính cũng như học thêm. Tôi hiểu rằng nếu tôi thi trượt đại học,chuyện tình cảm của chúng tôi khó mà tiếp tục được. Sự thay đổi của tôi làm mẹ tôi rất hài lòng,nên bà cũng dễ dàng bỏ qua chuyện hóa đơn tiền điện thoại hàng tháng của gia đình tăng đột biến. Mẹ hỏi thì tôi bảo là do tôi gọi điện hỏi bài bạn,cũng may là hóa đơn điện thoại cố định không hiện số của các cuộc gọi điện thoại nội hạt,nếu không thì chắc bà cũng chết ngất khi tôi suốt ngày chỉ gọi hỏi bài một số điện thoại duy nhất. Em và tôi quấn quýt suốt,nhưng chưa bao giờ chúng tôi đi quá giới hạn,chỉ có những nụ hôn,những cử chỉ âu yếm là hết. Tôi và em gần như không giận nhau bao giờ. Chỉ có một lần em giận tôi vì một việc rất buồn cười.
Trước đây trong lớp tôi cũng có một thằng tán em,thằng này tên Dũng,thằng này lớp tôi vẫn gọi là Dũng hấp,vì tính khi dở dở ương ương của nó ( bây h thì nó là CSHS tỉnh,chẳng biết có còn hấp nữa không ). Thật ra khi thằng này tán em,tôi cũng ko ngại gì nó,vì hồi đó em cũng tỏ thái độ với nó mấy lần,nhưng thằng ngu này nó không chịu hiểu. Sau này khi em chính thức là người yêu của tôi,nó mới thôi. Sau này Hằng bảo nó là coi nhau như bạn than.
Hôm đó giờ ra chơi tôi đang ngồi nói phét với mấy thằng bạn thì thấy Long Vân đi lên vẫy tôi ra.
- Có chuyện gì thế anh ???
- Lớp mày có thằng nào là thằng Dũng à ?
- Uh,thằng Dũng hấp,sao anh ?
- Mày với nó có thân nhau không ?
- ĐM,em ghét nó như chó,đợt trước nó còn tán cả cái Hăng nữa chứ.
- Thế được rồi,mấy thằng lớp anh đéo biết sao bảo là nhìn thằng đấy ngứa mắt,tý nữa về là xúc đấy,anh lên hỏi mày xem,nhỡ nó lại là bạn thân mày với thằng Tùng thì lại lằng nhằng ra.
- À thế à,anh xúc chết bà nó đi. Em cũng acay thằng này lắm
- Ờ thế được rôi,anh về đây.
Tôi quay vào lớp,đúng lúc đấy thì có trông vào tiết mới,tôi vào lớp thì không thấy em đâu,bà giáo vào lớp được 5 phút mới thấy em vội vã xin vào lớp . Tôi bắn sang cho em mẩu thư “ trốn kiểm tra bài cũ à ?”,lúc sau thấy em viết vào giấy ném cho tôi “ra chơi em bảo cái này”,không biết có gì mà em lam nghiêm trọng vãi.
Ra chơi,tôi ra chỗ em,em kéo tôi ra tận góc hành lang phía trong cùng ( lớp tôi ở cuối dãy nên có một góc rất rộng phía trong)
- có chuyện gì mà em làm như buôn lậu thế ?
- Hình mấy ông lớp 12B tý nữa về định đánh Dũng lớp minh hay sao ấy anh ạ ?
- Ai bảo em thế ?
- Anh Giang vừa bảo em xong ( Giang là ông anh họ em,cái ông đầu vàng khè mà tôi đã kể ở trên)
- Thế à ? anh cũng ko biết được
- Anh xem thế nào dàn xếp giảng hòa vụ này đi,cho mấy ông ấy đừng đánh Dũng
- Anh dàn xếp thế nào được,sao em không nhờ anh Giang ấy?
- EM bảo anh ấy rồi,anh ấy bảo là anh ấy không giúp được,anh ấy còn bảo em là nhờ anh thì được ngay,vì anh Long Vân còn lên xin phép anh đánh Dũng nữa
Vãi đái cái ông Giang,con trai đéo gì mà mồm như cái tã vậy. Long Vân nó mà biết là bảo nó lên xin phép tôi,kiểu gì nó cũng cho cái dép tong vào mồm.
- Xin phép gì đâu,em làm như anh là trùm giang hồ vậy,anh thì tý nữa xuống cũng chỉ nói khó với anh Long thôi,chứ không biết ông ấy có bỏ qua không?
- Anh đừng giả vờ em,anh Giang bảo là anh chỉ nói một câu là mọi chuyện ok hết,vì anh Long Vân đang làm cho ông cậu anh.
Vãi Giang,quả bóng đã được chuyền rất đẹp sang tôi,còn tôi thì chẳng biết đỡ ra sao,bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn ???.
- Thôi được rồi,thế ông Giang có tham gia không???
- Lúc đầu thì anh ấy cũng định có,nhưng em bảo nên anh ấy thôi rồi
- Uh thế thì nữa học xong em lấy xe anh mà đi về,rồi mai lên đón anh đi học cũng được,anh ở lại dàn xếp cho.
- Thôi không cần,tý nữa em đi về với anh Giang cũng được mà.
- Uh thế cũng được.
Tan học , tôi với thằng cứt ra cổng trường đã thấy đội 12B đứng lố nhố ở quán nước chè rồi,kịch bản chắc chắn sẽ là dong thằng kia đến chỗ trường cấp II cạnh đó rồi giải quyết. Tôi cũng kiếm cái ghế,ngồi cạnh Long Vân. Vừa ngồi xuống thì thấy ông Giang lai em đi về,Long Vân quay sang :
- ô,mày không lai con mái già nhà mày về à ?
- Không,tý em đi có việc luôn. Bọn anh lại dong thằng Dũng ra chỗ trường cấp II à
- Uh ,mày ra xem không?
- Thôi em về luôn đây.
Nói xong tôi lững thững vào trường lấy xe,tôi quyết định không can thiệp vào chuyện này,vì dù sao tôi thấy là chính Long Vân đã hỏi tôi trước,bây giờ lại xoay kèo thì cũng ko ra làm sao cả,hơn nữa toi cũng cay thằng này vì ngày xưa nó tán em,nên quyết định là mặc kệ nó. Lúc tôi vào thì thấy thằng Dũng hấp đang đi xe đạp từ nhà gửi xe đi ra. Lúc tôi quay ra thì đã thấy Dũng háp đang dắt xe đạp đi cạnh mấy ông 12b,tôi phi xe theo lối ngược lại về luôn.
Chiều tôi đang ở nhà thì em gọi điện :
- Anh can thiệp thế nào mà để mấy ông 12B đánh Dũng phải nhập viện kìa ?
- Nhập viện á ? ai bảo em thế ?
- Mẹ em vừa về bảo xong ( thằng Dũng này mẹ nó dạy cũng trường với mẹ em )
- Thế anh không biết được,lúc ở cổng trường anh đã dàn xếp xong rồi,chắc mấy ông ấy đánh ở chỗ khác thì anh làm sao quản lí được.
Cù cưa một lúc rồi em cũng cúp máy,tôi gọi ngay cho Long Vân,bảo ông ấy bảo ông Giang đúng như thế,không đến lúc ông ấy lại phun rat thif hỏng bét. Lúc sau Long Vân gọi lại cho tôi :” Anh dặn thằng Giang rồi đấy,mà đàn ông đéo gì mà sợ vợ thế ???”
- Anh dặn thế nào ?
- Anh bảo là lúc đấy chú ra nhờ ,anh cũng bảo mấy thằng kia thôi rồi,nhưng sau chũng nó đi về lại đi theo thằng kia đánh
- Ok,em cám ơn anh nhé.
Cúp máy xong tôi bật cười, nếu quả thật Long Vân bảo thôi,thì bố bảo thằng nào dám tiếp tục,hi vọng là em không biết cái đấy.
Tôi lên nhà bật ti vi xem,đag ngồi thì lại có điện thoại,tôi nhấc máy lên thì là thằng cứt:
- Gì đấy mày?
- Ờ,không biết sao cái Hằng nó vừa gọi cho tao,hỏi là trưa nay tao có đi với mày không?
- Thế mày bảo sao ?
- Thì tao bảo là học xong tao với mày ra quán nước ngồi tý rồi về nhà luôn,xong nó hỏi là thằng Dũng hấp bị bọn 12B đánh,tao bảo là lúc trưa tao với mày ra cổng trường thì cũng thấy bọn 12B đứng đấy,nhưng lúc sau về luôn nên không biết.
- Thôi xong,mày hại tao rồi cứt ơi!!!
- Hại cái gì?sao thế???
- Thôi nhé,tý tao gọi sau.
Cúp máy thằng cứt xong,tôi gọi lại cho em:
- Alo ạ
- Ngoan nhỉ.
- Ngoan cái gì mà ngoan,em không thể ngờ anh lại nhỏ nhen đến thế,thấy có người bị đánh,người dưng còn giúp đỡ nữa là bạn bè cùng lớp với nhau. Em không thể hiểu tại sao chỉ một câu nói là Dũng nó không bị làm sao,thế mà anh cũng không nói được làm bây giờ nó phải đi viện rồi đấy.
- Thì em cứ bình tĩnh đã nào,bây giờ anh bảo ông Long thì ông ấy cũng thôi,nhưng bọn đánh thằng Dũng là mấy thằng cùng lớp với ông ấy mà,bây giờ anh bảo một hôm thì được,chứ chẳng lẽ anh cứ tò tò theo nó mãi à??? Chính ra em phải bảo thằng bạn than em xem lại mình đi,bao nhiêu thằng lớp mình sao bọn nó không đánh,mà chỉ đánh mỗi thằng đấy.
- À,được rồi,thế còn việc anh nói dối em thì sao? Không làm được thì anh bảo không làm được,anh hứa hươu hứa vượn thế à ? Hay tất cả những gì anh nói với em từ xưa đến giờ đều như vậy sao ?
Giọng em lúc đó đã hơi hơi có mùi nước mắt,tôi lập tức hạ hỏa :
- Thôi em cho anh xin lỗi,cơ bản là lúc đấy mà không hứa làm cho em thì đời nào em chịu về.
Im lặng một lúc,rồi em lại nói:
- Em sẽ tha lỗi cho anh với điều kiện anh phải dẫn những người đánh Dũng hôm đó xuống xin lỗi nhà cô Ánh ( Ánh là bà già thằng Dũng hấp)
- Úi,em bắt ah làm thế khác gì em bảo anh trèo lên mái nhà hái sao???
- Tùy anh đấy,không được thì anh đừng bao giờ gọi điện hay xuống nhà em nữa.
Cụp,âm thanh cúp máy tôi đã nghe hàng trăm lần nhưng chưa bao giờ chát chúa đến thế. Tôi thần người ra ngồi nghĩ cách làm sao để thực hiện lời em nói. Có thể các bạn nói tôi lụy tình,bị em nắm thóp hay không có lập trường,nhưng các bạn ở hoàn cảnh của tôi mới hiểu,em là người không bao giờ giận hờn vô cớ,và trên hết em rất thương người. Một tính cách nữa của em là em cực kì ghét nói dối,em rất hay noi :”một lần thất tin,vạn lần bất tin”. Ngồi chán chê chẳng nghĩ ra cách gì , bảo mấy ông bặm trơn nhất cái trường cấp 3 đi xin lỗi một cái thằng hấp thì đúng là trèo lên mái nhà hái sao còn dễ hơn nhiều.



Ngồi chán tôi phi xuống nhà thằng cứt, lúc xuống thấy bà già nó đang lúi húi trong nhà,tôi phi xe xuống đỗ phịch ở cửa,thấy bà già nó vớ ông anh trai đang lúi húi xe sổ sách ( nhà nó làm cầm đồ) .Tôi vào cửa , lấy giọng trich thượng ầm lên :
- Cho cầm con ô tô lấy tiền uống café anh ơi !
Ông anh nó ngẩng lên,nhìn thấy tôi,lại cúi xuống rồi bảo :
- Thằng cứt trên nhà đấy !
Tôi tiu nghỉu vì trò đùa không được hưởng ứng,lót tót lên nhà. Vào phòng thấy ông bạn đang múa côn ở ban công ( thằng này tập côn từ nhỏ,cây côn của tôi cũng là nó mua cho ) Thấy tôi vào nó ngừng tập :
- mày làm sao mà như cái thằng đang bắt sóc bỏ lọ bị bắt quả tang thế ?
- Đm,đang ong hết cả thủ đấy
Tôi tóm tắt cho nó tình hình,nghe xong thằng cứt phá ra cười,tôi nhấm nhẳng
- cười cái căng củ cọt,nghĩ cách cứu tao đi
- Cứu gì nữa,ca này khó đẻ lăm,khả năng phải mổ.
- Con lạy bố,không phải lúc đùa đâu.
- Bây giờ chỉ có cách là xuống là xuống nhà Long Vân xem tình hình thế nào đã
- Uh phải ,công nhận mày ngoài cuộc nên sáng suốt hơn tao.
- Tất nhiên, Các Mác lúc nào chả giỏi hơn Lê nin,mày xuống trước đi,tao tắm ù cái rồi đi luôn,vừa tập ra nhiều mồ hôi quá,mà mày gọi xuống nhà Long Vân xem hắn có nhà ko,không thì công cốc.
Lúc bọn tôi xuống đến nhà Long Vân thì thấy hắn với mấy ông giời ở 12B đang ngồi cả ở quán nước gần nhà hắn. Bọn tôi đi vào,vừa ngồi xuống tôi hỏi ngay :
- Bọn anh thế nào mà chơi thằng Dũng lớp em nặng thế ?
- Đm anh thề với chú hôm đấy bọn anh cực kì nhẹ tay,dằn mặt cho nó bớt vênh là chính. Đm cuối cũng nhà nó bào phải đưa thằng chó ấy đi viện,chụp cắt lớp,rôi lên trường làm ầm lên,bà Cúc đang bắt bọn anh đền tiền viện phí ,rồi đền nhà nó xin lỗi kia kìa ( Cúc là tên cô hiệu trưởng trường tôi)
- Là sao? Ý anh là nhà nó vòi tiền à? Thế mất bao nhiêu?
- 8 trăm,tính ra mỗi thằng 1 lít. Lại còn đến xin lỗi nó mới hãm chứ.
Nghe đến đây,tôi như nở từng khúc ruột,ôi,bất chiến tự nhiên thành. Tuy vậy ngoài miệng tôi vẫn nói:
- Đm,đền tiền thì được,chứ xin lỗi thì còn lâu,không đánh cho thêm là may ấy.
Long Vân từ nãy dến giờ vẫn im lặng ,bây h mới lên tiếng:
- Đéo được đâu,nhà trường quyết định làm căng vụ này,vì con mụ kia giáo viên,quen biết cũng nhiều,nó lên trường làm ầm lên rồi,bây giờ không đến xin lỗi là đuổi học. Thôi được rồi,tao đã có cách.
Xong,Long Vân đã quyết khác gì Hoàng Thượng ban thánh chỉ. Tôi đang tính tìm cách xin đi cùng thì Long Vân lại quay sang tôi :
- Béo mày đi với bọn anh nhé,bọn anh toàn dốt đéo biết ăn nói,mày đẹp trai học giỏi lại khéo mồm vào nói hộ bọn anh vài câu.
Đi cùng thì tôi mong còn chẳng được,bây giờ lại được tiếng giúp đỡ,tuy nhiền làm gì thì làm,lúc nào cũng phải có giá của nó,người xì ke nhưng dáng đi lúc nào cũng phải thẳng :
- Thôi em ngại lắm,mà em có liên quan gì đâu,chẳng may đến tai bà già em thì lại phức tạp ra
- Thôi chỗ an hem mày cố giúp bọn anh lần này
Giả vờ suy nghĩ lúc rồi tôi cũng nói :
- Vâng nể anh lắm em mới đi đấy
Tôi nhìn thấy mặt cả lũ 12B giãn ra,nhưng mấy bố đâu biết,người cất được tảng đá trên ngực là tôi chứ không phải họ.
Sáng hôm sau xuống đón em,ra cổng nhìn thấy tôi em bảo:
- Thế như nào rồi mà anh đã xuống đây
- Em yên tâm,xong rồi,cuối tuần này bọn anh đến nhà nó xin lỗi
Nghe thế em liền leo lên xe tôi,vừa đi em vừa nói
- Lần sau anh đừng có nói dối em nữa,em không thích thế đâu
- Uh anh biết rồi mà,mình đi ăn sáng nhé
- Vâng
Cuối tuần, tôi với mấy bố 12B xuống nhà thằng Dũng hấp. Vào nhà có mỗi bà già nó ở nhà,bà già thằng này thì không biết tôi,cứ nghĩ tôi là học 12B,tôi cũng kệ không giới thiệu,coi như tôi với bọn Long Vân là một đội. tôi mở lời trước :
- Cháu mời cô uống nước. Hôm nay chúng cháu xuống đây trước là để hỏi thăm sức khỏe cô với gia đình,sau là để bọn cháu xin lỗi Dũng,thật ra mọi chuyện cũng là do an hem chau hiểu lầm nhau thôi,sau thì bọn chau nóng quá nên cũng mất bình tĩnh để xảy ra sự việc đáng tiếc thế này. Thôi thì cô cho bọn cháu xin lỗi. Bọn cháu xin thanh toán khaonr viên phí cho em,mong cô giơ cao đánh khẽ để bọn cháu tiếp tục đi học, blab la bla ….
Văn vở một lúc thì thấy mặt bà già thằng này cũng dãn ra nhiều,sau cùng bà ấy cũng nói tha cho. Tự nhiên đằng sau tôi nghe thấy giọng Long Vân :
- Thế bây giờ Dũng nó ở đâu,cô cho bọn cháu thăm em nó một lúc ạ ?
Tôi tròn mắt quay lại nhìn Long Vân,lúc trước tập ở nhà làm gì có câu này trong kịch bản,sự sáng nạo này là có ý gì đây ? hay ông này định nhận Dũng hấp là đàn em rồi bảo kê cho nó rong trường không biết.
- Em nó đang nằm trên nhà,cháu lên cầu thang rẽ phải là phòng em nó đấy
- Vâng thế cháu lên thăm em nó tý cô ạ.
Vừa nói Long Vân vừa kéo tôi lên,tôi chả hiểu gì nhưng vẫn lên theo hắn. Vừa lên cầu thang ,mặt Long Vân thay đổi hẳn,trông hắn không còn hiền hòa như lúc trước nữa,thay vào đó lầ một bộ mặt lạnh như tiền,sau này tôi đã từng chứng kiến hắn một mình đứng bảo vệ một thằng đàn em trước khoảng hơn chục thằng cầm kiếm cũng với bộ mặt đó,nói hơi quá nhưng tôi cảm giác không có một nét con người nào phảng phất trong hắn lúc đó.
Lên nhà,hắn bảo tôi đứng ngoài ,để một mình hắn vào. Khi hắn mở cửa vào,tôi nghe thấy tiếng ấp úng của thằng Dũng :
- Anh anh … anh Long ? sao anh vào được đây ?
- Anh lên thăm mày,bà già mày mở cửa cho anh vào. Mày lại đây tao bảo.
Thằng kia lút cút đi ra,Long Vân xách cổ lên tát cho 2 phát lằn vết tay trên má :
- ĐM thằng chó,tao nói cho mày biết nhé . Bà già mày lên trường làm ầm lên làm trường định đuổi học bọn tao. Tao thì đằng nào cũng làm than ,có học hay không cũng thế,nhưng tao nghĩ đến bà già tao khổ vì tao nhiều quá,muốn có cái bằng tốt nghệp cho mẹ tao vui nên bọn tao mới phải đến đây. Nhưng cũng chỉ duy nhất một lần này thôi,từ giờ tao mà còn thấy bà già mày lên trường ý kiến này nọ thì tao nói thật là nhà mày chỉ có mỗi nước đi khỏi cái đất này,rõ chưa ???
Mặt Dũng hấp cắt không còn hạt máu,lắp bắp:
- Vâng vâng em biết rồi ạ.
Trước lúc đi xuống,Long Vân còn cho một quại nữa vào bụng Dũng hấp rồi mặc nó lăn lộn,2 thằng đóng cửa đi xuống rồi xin phép bà già nó rồi cả lũ kéo nhau đi về . Đi khỏi nhà thằng Dũng một đoạn,tôi bảo Long Vân
- Thôi mấy anh đi trước nhé,em chạy đi đằng này một lát.
- Mày đi đâu? Đi uống bia với bọn anh đã
- Thôi em có uống được đâu mà. Em xuống nhà cái Hằng tý
- Si tình vừa phải thôi ông em ạ,không thì sau này khổ đấy. Thế đi đi. Hôm nay cám ơn chú nhé.
- Có gì đâu anh. Chỗ anh em mà anh cứ nói cảm ơn em ngại quá. Thôi em đi đây
Vừa nói tôi vừa rẽ xuống lối đi nhà em. Xuống nhà thấy em đang ngồi học bài,em hỏi:
- Anh vừa đi đâu về à?
- Sao em biết ?
- Tại ko thấy gọi điện cho em? Em đoán anh đi đâu.
- Uh,bọn anh vừa ở nhà Dũng hấp ra đây
- À thế à,mọi chuyên ổn chứ.
- Uh,nhìn chung là ổn rồi ( vừa nói tôi vừa nghĩ đến cảnh Dũng hấp lăn lộn dưới nền nhà,tôi cũng chưa bao giờ thấy kiểu thăm người ốm như Long Vân bao giờ ).Mà em đang làm gì đấy? Ra biển chơi đi.
- Cũng được,nhưng tầm 6h về nhé,hôm nay em còn phải nấu cơm.
Tôi lai em ra biển,gió biển thổi vào mằn mặ,mát rượi. Lượn lờ chán,tôi mang xe đi gửi rồi 2 đứa lững thững nắm tay nhau ra bãi. Bọn tôi tìm một cái mỏm đã,ngồi tựa vào nhau. Cảm giác của tôi lúc đó thật bình yên. Tôi mong những phút giây thế này kéo dài mãi mãi:
- Em đang nghĩ gì thế ?
- Em đang nghĩ về tương lai của chúng mình. Người ta bảo mối tình đầu thường không thành,nhất là những mối tình học sinh thế này.
- …..
- Em lo lắm,em lo một ngày chúng mình phải chia tayh,một ngày anh rời bỏ em,không biết lúc đấy em sẽ ra sao nữa ???
- Em yên tâm,cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi,chúng mình sẽ cùng đỗ đạihọc,ra trường sẽ tổ chức đám cưới và sinh con. Anh hứa mà !!!
Em ngẩng lên nhìn tôi,ánh mắt ngập tràn niềm hạnh phúc. Tôi lại đặt lên môi em một nụ hôn nồng nàn,đầu lưỡi tôi lách qua mỗi em,em cũng từ từ mở miệng,chúng tôi quấn lấy nhau. Từ từ,tôi rời môi em,hôn xuống chiếc cổ trắng ngần ,em hơi ngửa ra,tôi thuận đà sờ lên ngực em,cởi những nút áo đầu tiên,bất ngờ em giữ tay tôi lại khẽ nói :
- Anh à,em không muốn,anh yêu em thì hãy giữ cho em
Tôi ngừng lại,lại khẽ đặt lên môi em mọt nụ hôn nhẹ rồi thì thầm :
- Đương nhiên rồi,anh yêu em nhất trên đời
Em cười mỉm,2 đứa lại ngồi bên nhau tâm sự. Lúc sau tôi lai em về vì em còn phải nấu cơm.




Cuộc sống cứ thế diễn ra,tôi và em ngày càng khăng khít. Bố mẹ em cũng biết chuyện của chúng tôi, vì em đã nói với mẹ em. Mẹ em là người khá tâm lý,bà không ủng hộ nhưng cũng không phản đối,chỉ dặn em không được đi quá giới hạn,cũng như 2 đứa yêu nhau để động viên nhau học tập,chứ không phải là để rủ nhau bỏ học đi chơi. Thời gian đầu theo như cảm nhận của tôi thì bố mẹ em khá có cảm tình với tôi. Thỉnh thoảng bố mẹ em cũng bảo em gọi tôi xuống nhà ăn cơm. Những lần như thế tôi cũng xuống đàng hoàng chứ cũng không hề trốn tránh gì cả,có lẽ qua những lần tiếp xúc bố mẹ em đều thấy tôi là một thằng lễ phép và ngoan ngoãn nên cũng ko nói gì chuyện bọn tôi yêu nhau và chỉ bảo 2 đứa cố gắng giúp nhau học tập. Thỉnh thoảng nhà em có đám giõ gì lớn lớn,tôi vẫn xuống giúp nên dần dần,mọi người nhà em đều biết tôi.
Tôi cũng thỉnh thoảng đưa em vào vào nhà cậu út tôi chơi,cậu út nhà tôi tên Minh,là đàn anh của Long Vân. Cậu rất quý tôi,hơn nữa lại rất tâm lý,nên có chuyện gì tôi cũng hay tâm sự với cậu. Cậu chỉ có 1 thằng con trai duy nhất học cùng khóa với tôi, tên Huy,nên bọn chỗ tôi vẫn gọi nó là Huy Minh. Lần đầu tiên xuống nhà cậu về,em bảo tôi :
- Hóa ra Huy Minh lớp C đó là em họ anh à ?
- Uh,sao em ?
- À thì em thấy mấy đứa ở lớp hay nói về cậu này lắm. Bảo là Huy nó nghịch ngợm đánh nhau kinh lắm. Hóa ra lại là em anh
Thằng Huy em tôi thì họ nhà tôi vẫn bảo là ông con giời mà,nhưng được cái ở nhà nó rất ngoan. Lúc nào cũng gọi dạ bảo vâng,gặp ai cũng chào,không cãi bố mẹ bao giờ. Nói chung thì tôi nghĩ nó là thằng bố láo cso giáo dục.Ở trường thì Long Vân cầm đầu khối 12 thì nó cầm đầu khối 11,nhưng Long Vân lại là đàn em của ông già nó nên coi như 2 anh em nó càm đầu cái trường tôi học. (Truyện từ: Blog-Truyen.Com)
- Sao,em sợ à ?
- Sợ gì chứ,có anh ở đây em chẳng sợ gì cả
Nghe em nói mà tôi vui đến tê hết cả người.Bất chợt em bảo:”Cuối tuần em họ em nó cwosi,anh xuống nhà em nhé “
- Uh anh biết rồi
Lai em về xong tôi vù xuống nhà thằng cứt chơi,vừa đến cửa đã thấy nó với ông anh nó đang ngồi hút thuốc trước cửa,thấy mặt tôi ông anh nó đã gào ầm lên :
- Không cầm ô tô đâu anh ơi !
Mấy an hem phá ra cười,ông anh nó ném cho tôi bao thuốc với bật lửa,tôi ném trở lại:
- Em không hút đâu
- GÌ ? Lợn chê cám à ?
- Không em bỏ rồi?
- Gì?tao có nghe nhầm không ?
Thằng cứt quay sang ông anh nó :
- Sức mạnh thình yêu đấy
- VL,đã ăn vã chưa ?
- Em chưa,mặn lắm,đéo ăn vã được.
Ngồi chơi chán tự nhiên thằng cứt quay sang tôi :
- Mày đi với an hem tao tý đi
- Đi đâu?
- Đi đòi tiền cho bà già.
- Ở đâu thế ?
- Ở dưới XYZ ,nhà ABC
- Ờ ,đi thì đi,có phải mang đồ đạc gì không ? nhỡ có biến
- Mày mang cái côn rồi chứ gì ? thế được rồi,để tao gọi mấy thằng nữa đi
Nhà thằng cứt làm cầm đồ ở chỗ tôi cũng là dạng khá to tay,nên ông anh nó cũng có ít đàn em. Tôi,thằng cứt,ông anh nó với 3 thằng đàn em nó leo lên con Inova nhà nó phi xuống nhà con nợ, Nhà thằng này làm cắt tóc,ở gần nhà Hằng. Xuống đến nơi,cả lũ phi vào,vừa nhìn thấy bọn tôi,thằng cắt tóc đánh rơi cả kéo,mồm lắp bắp :
- Anh… anh Hiếu ( Hiếu là anh thằng cứt )
Lão Hiếu ngồi xuống ghế,hất hàm hỏi thằng kia :
- Thế sao? Khoản kia mày định thế nào?
- Anh cho em thư thư mấy ngày bây giờ nhà em chỉ có một nửa
( Khoản vay này là vay lãi,sau một hời gian thì lúc này tiền gốc đã bằng tiền lãi,thằng này bảo mới có 1 nửa ở đây tức là mới có đủ gốc)
- Thế bây giờ nhe này,mai tao xuống lấy một nửa đấy,còn chỗ còn lại mày viết giấy vay vàng cho tao,lãi vẫn thế,đến lúc mày trả vàng bao nhiêu mày trả bấy nhiêu.
Thằng kia nghe xong có vẻ không đồng ý,bặm môi lại,định nói gì đó,ông Hiếu thấy thế liền cao giọng :
- Còn nếu không đồng ý tao đập nát cái quán này ,xem mày làm ăn kiểu gì
- Vâng vâng,thế em xin nghe anh ạ.
- Rồi,đúng 10h sáng mai bọn tao xuống lấy tiền và giấy vay. Về thôi các chú.
Sáng hôm sau giờ ra chơi thằng cứt ra chỗ tôi :
- Tý tao về đi lấy tiền,có gì mày bảo cô giáo tao bị đau bụng nhé,bảo cả cái Hằng nói cho nó uy tín
- Cũng được,thế ông Hiếu đâu mà mày phải đi?
- Đéo biết được,oogn ấy có việc gì ấy,hơn nữa tao về lđi lấy tiền kiểu gì tý nữa chả được vài đồng,hay mày đi với tao đi
- Thôi,tao về nữa thì ai xin phép
- Thôi đi bố,sợ cái Hằng nó mắng thì có,thế chiều xuống nhà tao nhé
- Uh,chiều tao xuống
Vào lớp,bà giáo cũng ko để ý thằng cứt vắng mặt,càng tốt,đỡ phải văn vở. Đang giữa tiết toán thì tôi thấy lớp xôn xao,rồi cả lũ quay sang nhìn tôi,ngơ ngác một lúc thì thấy ở cửa ông Huy Minh với Long Vân đang vẫy vây tôi ra,vẻ rất vội vã. Xin bà giáo ra ngoài :
- Gì đấy cu ?
- Anh bình tĩnh nhé,thằng Tùng đi đòi nợ vừa bị bọn nó chém đang phải vào viện kìa
Tôi thấy tai gần như ù đi,người có cảm giác như sụm xuống ngay được :



==> PHẦN 2 <==


Ý kiến bạn đọc { 0 }

Ý kiến của bạn

Chào mừng bạn đến với TruyenCuatToi.Com - Chúc Bạn Online Vui Vẻ